TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1012

Lễ trọng hôn nhân
Theo lời cha mẹ
Nếu mà lỗi tình Ngô Sở thẹn thùng khi nguyệt lão chỉ hồng
Đến nỗi ôm hận Phan Dương dang dở bấy duyên may áo thắm (1)
Trên bộc thề bồi lầm lẫn
Trong dâu đính ước đinh ninh
Yếu ớt cửa bồng còn sợ mang lời ong bướm
Lênh đênh nước mắt những e trái ý tổ tiên
Thiếp tôi họ Đậu, gặp nạn tầy đình
Mong đội ơn trời, còn may hơi thở
Giấc mộng phồn hoa mấy kẻ ngâm bài thịnh thế
Nặng tình cha mẹ một mình khóc thơ “Lục nga" (2)

1 Ngô, Sở, là hai nước lớn thời Chiến Quốc, đánh nhau suốt đời này qua
đời khác. Chỉ quan hệ thù địch. Phan Dương: hai họ Phan, Dương, thời
xưa nhiều lần tính chuyện hôn nhân mà không thành.
2 Lục nga: Tên một bài thơ trong "Kinh thi”. nói về cù lao chín chữ, ơn cha
mẹ.

Lúc đầu, thiếp tôi chỉ mong cho cha mẹ được bảo toàn tính mạng, đâu dám
ước đến ơn vua tha tội búa rìu, lại được hoàng hậu nhận làm con nuôi,
đứng vào hàng thân quyến nhà vàng.

Thật là điều quá may cho người ở đời này vậy, cha thiếp bỏ trần tục mà đi
tu, vâng lệnh vua ban, thật là mây trắng bay xa thảm thê cây đỏ người lìa
nước mất, đơn chiếc áo vàng.

Thiếp tôi cùng La Thành, trước kia là nước thù địch, dù nhìn mẹ thương
lòng, cũng khó định chữ duyên. Không mệnh cha mẹ chọn rể kén dâu, lỗi
phân Tần Tấn.

Về tình về nghĩa đều khó đúng thay, cầu hôn dai dẳng mãi đến bây giờ, lỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.