TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1245

câu cuối của bài thơ họ Thẩm, hơi văn đã cạn, còn của họ Tống vẫn rất dồi
dào, bởi vậy bài này hơn bài kia vậy!

Trăm quan đang xúm lại xem, thì Uyển Nhi đã xuống lầu phục mệnh, đưa
trình bài thơ của Chi Vấn. Trung Tôn, hoàng hậu cùng các công chúa
truyền tay nhau xem, đều xuýt xoa ngợi ca tài người làm thơ, sáng suốt của
người chấm. Trung Tôn truyền quần thần đến bên điện, đưa cho xem bài
thơ của Chi Vấn:

Hồ xuân mừng gặp hội trời
Sóng vờn trướng phủ khắp nơi điện vàng
Cá kình uốn lượn tung tăng
Đoái trông bè trẩy lên từng đẩu ngưu
Cuối mùa cây cỏ nhấp nhô
Hơi xuân chầm chậm, lơ thơ liễu mành
Cảnh tình như tắm biển xanh
Kiếp xưa ai khiến cháy thành than đen
Nhà Chu đất Cảo rượu liên
Phần Dương Hán chúa thánh hiền nhạc ca
Chớ phiền là nỗi trong tà
Mừng xem châu ngọc chói lòa ngày đêm.

Vốn khi Vũ Hán đế đào hồ Côn Minh này, xúc được đến mấy vạn hộc than
đen, không biết loại gì mới gọi Đông Phương Sóc tới hỏi. Đông Phương
Sóc thưa:
- Việc này phải triệu nhà sư ở Tây Vực tới hỏi thì mớibiết được?
Về sau có nhà sư Trúc Pháp Lan ở Tây phương tới, nhân đem than này hỏi,
Trúc Pháp Lan thưa:
- Thế giới đến lúc tận diệt, tất cả các kiếp đều bị thiêu cháy thành từng
vùng lớn, cái này chính là cái kiếp đó cháy chưa hết còn lại tro tàn này vậy.
Đông Phương Sóc cũng biết chuyện này, sao lại phải đợi đến bần tăng thưa
trình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.