TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1246

Trong hồ lại có xây đài, chính là Dự Chương đài, dưới đài có tạc những con
cá kình bằng đá, mỗi khi có sấm có mưa, những con cá bằng đá này cũng
gào thét. Hai bên đài lại có hai tượng người đá, tương truyền đó là những
phiến đá từ trên trời rơi xuống, nên mới sai tạc thành tượng, những kỳ tích
đó, đều được hai bài thơ nhắc tới. Các quan xem thơ đều không ngớt lời tán
thưởng. Thuyên Kỳ cũng tự thấy mình không sánh kịp. Trung Tôn cũng đòi
xem cả bài thơ của Thuyên Kỳ, lại đọc cả lời bình của Uyển Nhi, liền cười
phán:
- Uyển Nhi phẩm bình thế, hai khanh thấy thế nào?
Hai người thưa thật xác đáng. Trung Tôn lại phán:
- Còn như bách quan thì thấy có công bằng chăng?
Triều thần đều thưa:
- Quả là cao tài trác việt thì phải nhường cho họ Thẩm, họ Tống. Đến bọn
họ cũng phải phục, huống gì chúng thần.
Trung Tôn rất vừa ý, hôm ấy tiệc rượu rất vui vẻ, say sưa mới tan. Từ đó
Thuyên Kỳ phải nhường Chi Vấn một bậc, không dám tranh hơn thua nữa.
Chính là:
Khoan nói tài thơ so Thẩm Tông
Hãy nghe nữ sĩ định hơn thua.

***

Lại nói Trung Tôn ngày càng bị Vi Hoàng hậu mê hoặc, thêm một lũ hề,
con hát, cùng những nịnh thần ngày đêm vây kín, nên chẳng lúc nào nghĩ
đến việc nước, suốt sáng thâu đêm vui chơi yến tiệc. Ngày tháng thoi đưa,
chẳng mấy chốc đông hết xuân về, đã là tháng giêng, năm thứ tư đời Cảnh
Long rồi. Phong tục kinh thành mỗi tiết thượng nguyên, khắp ba sáu phố
phường, ba chợ đêm đến đều treo đèn hoa, lầu lớn nhà nhỏ đều kết lụa
giăng gấm, người đi lại như mắc cửi, chuông trống rộn ràng, thâu đêm suốt
sáng, chẳng hề cấm đoán gì. Có bài "Niệm nô kiều” sau đây làm chứng:

Đèn đuốc tựa cây cao sáng rực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.