TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1272

Thần nghe cổ nhân nói: "Quay lui thì dễ, nhưng bước ra thì phải thận
trọng”. Nên không dám coi thường việc ra khỏi cửa, chứ đâu dám nằm cao
ở ẩn mà cao ngạo với đời.
Thái tử gật đầu đáp:
- Khanh đúng là có phẩm tiết của kẻ sĩ vậy!

Đang lúc trò chuyện, đội tùy tòng rầm rầm rộ rộ kéo đến, Thái tử đứng dậy
ra cửa, Vương Cư đưa tiễn tận cổng ngoài. Thái tử lên ngựa, trân trọng từ
biệt. Chuyện không nói nữa.

***

Hãy nói chuyện Thái Bình công chúa, sợ Thái tử anh minh, nên định lập kế
phế bỏ, ngày đêm xiểm nịnh Duệ Tôn, kể nhiều tội Thái tử cả việc mưu kết
nhân tâm, định làm những việc không lường tới. Duệ Tôn trong lòng hoài
nghi, một hôm ngồi ngay trên điện, nói riêng với thị thần Vi An Thạch:
- Gần đây trong ngoài nhiều người nghiêng theo Thái tử, khanh thấy thế
nào?
Vi An Thạch thưa:
- Bệ hạ nghe những lời vong quốc đó làm gì, đây chẳng qua chỉ là âm mưu
của Thái Bình công chúa. Thái tử vốn hiếu thuận thủy chung, lại có công
lớn với xã tắc, xin bệ hạ đừng tin những lời sàm báng.
Duệ Tôn sực tỉnh:
- Trẫm hiểu ra rồi?

Từ đó, những lời này không làm Duệ Tôn lo ngại nữa, Thái Bình công chúa
càng hành động quyết liệt hơn, sai người phao nhiều tin nhảm về một vụ
phiến loạn sẽ tới. Đến tai Duệ Tôn, nhà vua hèn phán:
- Ai nấy đều đồn năm ngày tới tất có việc binh biến trong nội cung, các
khanh hãy lo liệu chu đáo cho trẫm.
Trương Duyệt thưa:
- Lời này tất là do bọn gian trá dựng nên, để hòng ly gián Đông cung với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.