TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1288

Chữ Nhân Hoạch

Tùy Đường Diễn Nghĩa

Dịch Giả: Lê Văn Đình

Dịch Thơ: Lê Văn Uông

Hồi Thứ Bảy Mươi Chín

Lựa ý tứ, Giang Thái Tần truy hoan,

Cậy tài sắc Dương Quý Phi đoạt sủng.

Từ rằng:
Trang quốc sắc tất là trúng tuyển
Vào thâm cung quyến luyến nhất đời
Mắt như dao, đổ đất sụp trời
Mày lá liễu chim sa cá lặn
Những tưởng: lòng này đã muốn...
Ai dè: Sợi chỉ hồng gió cuốn đứt phăng
Cho hay: nguyệt lão vô bằng
Lòng này đã chính, lửa bừng cũng qua.
Theo điệu: "Điệp luyến hoa"

Người ta trên đời, chẳng tình thì lý, trung thần hiếu tử, cứ theo lẽ tuần hoàn
mà hành động. Ngược lại, bọn đại gian độc ác, việc làm đều ngược với tình
lý, là điều không đáng nói. Thật ra, thì cũng là một gốc mà ra cả thôi, Mạnh
Tử nói: "Kẻ mà say sắc đẹp thì tất chuộng tuổi trẻ, thích vẻ kiều mỹ, đã có
vợ con thì tất phải chiều chuộng vợ con vậy". Điều này thì xưa nay đều thế,
chẳng ai mà dứt cho được. Hãy xem Tô Vũ, gặp lúc cùng quẫn ở Bắc Hải,
ngậm tuyết nuốt lông cừu mà sống, chuyện sống chết không thể tin nữa,
nhưng vẫn phải lấy vợ Hồ, sinh con (1) bị vua đất Hồ lặng lẽ đày ra vùng
Bắc Hải mười năm, đến lúc về, lại được uống chén rượu trong vườn Hồ
Thịở Tương Đàm, lại được đọc thơ tặng của người thiếp yêu là Lê Thiến.
Thế mới người xa tình khác, ngay đến cả bậc hiền lương cũng không tránh
khỏi, huống chi bậc phú quý thiên tử; sinh giữa thời thịnh.

1 Theo "Chiêu Quân cống Hồ", thì Tô Vũ bị đày ra vùng Tuyết Bắc Hải,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.