TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1429

Ngẫm ra người lại chẳng tày chim muông.

Tuyết Y chết rồi, Quý Phi mười phần thương xót, lệnh cho nội giám liệm
trong một cái hộp bạc, táng ở vườn sau, gọi là "Mồ Anh vũ" Lại tự thân đọc
cho một trăm lần Bát Nhã Tâm kinh, để chuốc phúc ở cõi âm. Huyền Tông
nghe chuyện, cũng không ngớt phàn nàn, lệnh cho số chim anh vũ nói được
nuôi ở trong cung, tất cả được mười con, đem đến rồi hỏi rằng:
- Loài chim các ngươi, có nhớ nơi quê cũ không? Nay trẫm mở lồng, thả
các ngươi về nhé?
Cả bầy chim đều nhất loạt hô:
- Vạn tuế!
Huyền Tông sai nội thị đem các lồng chim vào tận trong núi Quảng Nam.
Chuyện không nói nữa.

***

Lại kể Quý Phi nhớ Tuyết Y ngày ngày than thở, long lanh lệ ngọc, trông
lại càng kiều diễm. Vì vậy lũ thị nữ trong cung, cũng muốn bắt chước,
trang điểm xong xuôi, điểm thêm hai nốt phấn trong ở bên má, gọi là nước
mắt giả, "Lệ trang", để rồi tự an ủi rằng mình cũng đẹp lắm. Kẻ hiểu biết
thì sớm thấy ngay chính là điềm không hay gì.
Có thơ rằng:

Không nước mắt bôi hàng lệ giả
Dẫu a dua thật quả bất tường
Mã Ngôi mưa gió phũ phàng
Phấn son xưa cũ điểm trang kiểu gì?

Ngày thường Quý Phi yêu quý Tuyết Y phần bởi chim anh vũ quả đáng
yêu, đáng quý, nhưng phần cũng bởi do An Lộc Sơn dâng lên, yêu người
nên yêu chim. Nỗi bi thương cũng một phần cảm vật nhớ người mà ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.