TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1428

Nhã Tâm kinh, hoặc đọc thành lời réo rắt, hoặc nhắm mắt mà nhẩm, cứ như
thế hai ba tháng trôi qua.

Một hôm, Huyền Tông cùng Quý Phi dạo chơi ở vườn sau, Huyền Tông
giương cung bắn con chim khách. Còn Quý Phi thì đứng trên Vọng Viễn
lầu mà nhìn, anh vũ cũng bay đến, đậu ngay ở thanh ngang của cửa sổ lầu.
Bỗng một viên nội thị chuyên việc nuôi chim săn của nhà vua, thả một con
chim cắt xanh, bay vút từ dưới lầu lên, thấy anh vũ, tức thì bay xẹt ngang
qua cửa sổ, cứ thế mà chộp ngay lấy. Anh Vũ kinh hoàng, hoảng loạn la:
- Thôi nguy rồi!
Rồi vội bay ngay vào trong lầu, may có một thị nữ cầm chổi lông, tiện tay
đánh thật mạnh, trúng ngay vào mắt, chim cắt vội quay đầu xuống lầu. Quý
Phi vội quay lại xem anh vũ, thì thấy nằm không động đậy trên sàn gác,
mãi một hồi lâu sau mới tỉnh lại. Quý Phi vỗ về:
- Tuyết Y! Tuyết Y! Không có điều gì phải sợ nữa đâu!
Anh Vũ thưa:
- Ác mộng đã thành sự thực, lòng này hoảng sợ đến tan nát mất cả rồi, liệu
khó mà sống nổi, nhưng còn may mắn chưa bị ăn thịt. Quả là việc tụng
kinh cũng có phúc phận thật?

Rồi nhắm hai mắt, không ăn, cũng không nói, chỉ thấy cổ họng động đậy
như thầm đọc kinh vậy. Quý Phi suốt ngày chăm nom. Ba ngày sau, anh vũ
bỗng mở mắt nói với Quý Phi:
- Tuyết Y này toàn nhờ vào việc tụng kinh mà may được thoát kiếp cầm
thú, được về nước Phật. Xin nương nương hãy giữ mình?
Nói xong hót thêm mấy tiếng dài, quay đầu về phương tây, nhắm mắt xếp
cánh, nằm ngay ngắn mà chết.
Chính là:

Người cùng vật đều mang tính phật
Tính người tốt, tính vật sáng thay
Vẹt kia mới rõ gian ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.