TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1451

(Hán Việt tứ điển)

Duy có bậc trung trinh tiết liệt, không lấy chuyện thịnh suy dễ mà thay
lòng, dẫu có phải trà trộn trong đám con hát, nghề mọn hoặc nương thân
nơi binh lính, nhưng gan trung dạ nghĩa trời cho vẫn không đổi, dù không
hiện thành hành động, thì tiết tháo đó cũng đủ trùm trời đất mà đương diện
với ma quỷ. Loại người này tuy không nhiều, nhưng nghĩa khí của họ là
một, chẳng chóng thì chầy cũng sẽ nhận ra nhau.

***

Nay hãy nói chuyện Đường Huyền Tông, nhân An Lộc Sơn đánh chiếm
quận Trần Lưu, Trương Giới Nhiên ngộ hại báo về kinh đô mới thấy thế
giặc mạnh, không dễ diệt trừ, triệu trăm quan tới thương nghị, bàn luận
phân vân, chẳng có dược một kế sách hay. Dương Quốc Trung mấy hôm
trước còn huyênh hoang, lúc này cũng “vô kế khả thi". Huyền Tông liền
phán: .
- Trẫm ở ngôi đã năm mươi năm nay, lòng vốn đã tính chuyện lui về cảnh
nhàn, truyền ngôi cho thái tử, chỉ vì mấy năm nay hạn hán, lụt lội liên
miên, chẳng đang tâm đem những thiên tai này giao cho người sau, vậy nên
lần lữa. Nay không ngờ địch tặc nổi dậy, trẫm cũng muốn tự thân dẫn quân
lính, tướng sĩ để chinh phạt, truyền thái tử tạm coi công việc quốc gia. Đợi
khi nghịch khấu đã dẹp, sẽ làm lễ truyền ngôi, trẫm gối cao ngủ kỹ, chẳng
còn lo gì nữa.

Liền hạ chiếu ngự giá thân chinh đi đánh An Lộc Sơn, để thái tử giám
quốc, bách quan không dám tâu một lời.

Dương Quốc Trung thì kinh ngạc, hoảng sợ, thầm nghĩ: "Ta trước đây bao
lần kéo bè kết cánh với Lý Lâm Phủ để mưu hại Đông cung, làm sao mà
Đông cung lại không giận cho được. Chỉ vì Quý Phi đang được sủng ái, ta
thì làm tể tướng đương triều. Đông cung còn chưa lên ngôi, cho nên chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.