TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 1537

yếu, không thể không quyết giữ, bên dẫn ba nghìn quân từ Ninh Lăng đi
Thư Dương, hợp với tướng sĩ của Hứa Viễn, được khoảng không quá bảy
nghìn người. Trương Tuần cùng Nam Tễ Vân, Lôi Vạn Xuân với các tướng
khác, hết lòng kháng cự, thắng được mấy trận. Trương Tuần muốn bắn tên
giết Tử Kỳ, nhưng lại không biết mặt. Liền lấy tên cỏ bông bắn ra, quân
giặc nghi ngờ trong thành hết tên, nhặt tên cỏ bông này trình lên Tử Kỳ. Vì
vậy Trương Tuần theo dõi biết được mặt mũi Tử Kỳ, lệnh cho Nam Tễ Vân
bắn trúng ngay mắt trái.

Chính là:
Lộc Sơn hai mắt mù
Tử Kỳ một mắt chột
Cái mặt chúa tôi ngươi
Không mắt có lẽ tốt.

Từ đó chuyện đánh chuyện giữ, Hứa Viễn đều nghe theo lệnh Trương Tuần.
Họ Trương đúng là văn võ toàn tài, không những đánh giỏi mà mưu lược
cũng tài, việc binh pháp không chịu nệ theo sách xưa mà biết tùy cơ ứng
biến. Lại bản tâm trung nghĩa, mỗi lần ra trận giết giặc, mắm môi nghiến
răng, trừng mắt dựng tóc. Nhưng giữa lúc việc quân bận rộn, vẫn không bỏ
làm từ ngâm thơ. Nhân trèo lên thành lâu, xa nghe tiếng sáo, liền làm bài:
"Trong quân nghe tiếng sáo” sau đây:

Trèo lên chót vót cao
Ngựa giặc thả bên hào
Sắc gió bụi không rõ
Lòng trời đất thế sao?
Cửa mới trăng ải đến
Giặc giã mây thành ngầu
Sớm tối lên lầu ấy
Vi vu tiếng sáo đâu.(1)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.