TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 205

Đôi giản này của La Nghệ đúng là rèn bằng bạc, có cán mạ vàng, cả hai
nặng hơn sáu mươi cân. So với đôi giản của Thúc Bảo vừa ngắn hơn, vừa
nhẹ hơn, nhưng vì đã sử dụng quen đôi giản nặng của mình, nay cầm đến
đôi giản này của La Nghệ, Thúc Bảo lại càng có điều kiện trổ tài hơn. Hai
viên gia tướng xách đôi giản bạc ra, Thúc Bảo quỳ dưới đài, hai tay giơ lên
kính cẩn đỡ đôi giản, rồi nhẹ nhàng đứng dậy, vung tít đôi giản, chẳng khác
gì hai con rồng bạc, che kín thân mình, lại giống như hai con mãng xà dát
ngọc lấp lánh quanh lưng. La Nghệ ngồi trên dài cao giọng khen một mình:
- Múa giỏi lắm!
Cũng chẳng phải dưới trướng La Nghệ không có người biết múa giản, mà
chỉ có riêng Thúc Bảo biết múa thôi đâu, chẳng qua La Nghệ muốn chư
tướng lên tiếng ca ngợi, khâm phục tài múa giản của Thúc Bảo. Chư tướng
cũng đón biết ý của La Tướng quân, nên cả hai hàng tướng sĩ đều nhất loạt
trầm trồ:
- Giỏi lắm! Hay lắm!
La Thành công tử, vì ở tận ngoài viên môn của giáo trường, nên phải trèo
đứng lên vai của bốn vị cựu lão, mới thấy rõ Thúc Bảo múa giản thế nào.
Đến những khi Thúc Bảo múa thật nhanh, thân người cũng bị đường giản
che kín hết, chỉ thấy ánh bạc loang loáng, La Thành cũng xuýt xoa thán
phục, nhưng không dám la ầm ĩ, chỉ khẽ lẩm nhẩm:
- Đúng là giỏi thật!
Thúc Bảo múa xong, lại quay về trước trướng đài chờ lệnh, La Nghệ hỏi
tiếp:
- Tần Quỳnh còn biết sử dụng vũ khí gì nữa?
Thúc Bảo đáp:
- Dạ, thương cũng biết ít nhiều.
La Nghệ sai mang thương đến, hai viên gia tướng lại cầm thương đưa cho
Thúc Bảo, họ đã chọn cây thương gỗ tốt nhất trên giá, cái này cũng nặng
tới một trăm hai mươi cân, hai đầu đều bịt sắt quấn gân trâu, đã lên nước
bóng loáng như sơn đen. Thúc Bảo đỡ lấy, người cúi xuống, đè lên cây
thương, tay phải đánh mạnh, thương gãy làm hai đoạn, những quận gân trâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.