TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 206

quấn lằng nhằng không đứt. Thúc Bảo quỳ xuống thưa:
- Tiểu tướng phải dùng hỗn thiết thương mới được!
La Nghệ gật đầu khen:
- Đúng là con nhà võ tướng?
Truyền cho gia tướng:
Hãy lấy cây thương của ta trên giá, đem xuống cho Tần Quỳnh.
Hai viên tướng y lệnh lại vác cây thương xuống. Cây này cũng nặng một
trăm hai mươi cân, dài một trượng tám thước. Thúc Bảo đỡ lấy xoay toàn
thân, kéo thương vào lòng. Thấy dáng vẻ chưa thật thuần thục, La Nghệ gật
gật đầu, khẽ nói:
- Thương pháp chưa được bằng múa giản, còn cần phải chỉ bảo thêm nữa.

Lời nhận xét của La Nghệ cũng thể hiện ở soái phủ U Châu, việc rèn luyện
về thương pháp rất được chú ý. Không như Thúc Bảo, không hề được
truyền thụ về cách sử dụng thương pháp cho đến nơi đến chốn, làm công
sai ở Tế Châu, chẳng qua học được ít miếng của bạn bè, trong cảnh tự do tự
tại, mang phong cách lục lâm giang hồ mà thôi, cho nên không thể qua
được mắt tài nghệ của La Tướng quân. Nhưng vì vừa nghe La Nghệ ngợi
ca tài múa giản, lại thấy Thúc Bảo không hề lúng túng, không hề phải lấy
sức, vẫn múa nhẹ nhàng cây thương nặng một trăm hai mươi cân, nên
tướng sĩ cho đến lính tráng đều đủ kinh ngạc, mà cũng khó nhìn rõ tài nghệ
đến đâu, cuối cùng cũng được khắp giáo trường tán thưởng.
Thúc Bảo biểu diễn thương xong, La Nghệ truyền lệnh tam quân thao diễn.
Một tiếng pháo nổ đinh tai, chỉ thấy:

Trận xếp tám phương
Cờ tung năm sắc
Cọp rồng đua cánh
Tàn quạt rợp trời

Mây đen ngang dọc
Cờ đen chỉ phương Bắc hùng quân
Ráng đỏ thẳng xông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.