TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 389

có thì bỏ ra, nếu chưa đủ thì tiểu đệ sẽ có cách.
Tự Xương nói:
- Số bạc này, nguyên là của đại huynh chứ không phải của ai đâu.
Tự Xương bèn đem thư của Đường Công Lý Uyên ra, rồi sai gia nhân
mang túi, mang hòm vào, mở ra. Tự Xương nói:
- Đây chính là thư của nhạc phụ tiểu đệ gửi tới Báo Đức tự, thì đại huynh
đã về Tế Châu. Tiểu đệ đã nhiều lần định mang tới, nhưng chưa có dịp nào,
lần lữa mãi tới nay.
Thúc Bảo xem thư thì thấy viết:
Việc cũ Quan Trung, ơn sâu ghi dạ. Những muốn đền ơn mà chưa thỏa.
Vừa tiếp được thư của con rể tới, rất lấy làm
mừng rỡ. Nay có ba nghìn
lạng bạc, gọi là chút lễ mọn, mừng tuổi tướng quân.

Hẹn rằng bèo nước,
Gặp mặt tạ ơn.”
Thúc Bảo xem xong biến sắc mặt nói:
- Sài đại huynh, thế này thì lệnh nhạc (1) coi thường tiểu đệ quá. Kẻ trượng
phu hành động trên đời nào phải để chờ báo ơn đâu?
1 Lệnh nhạc: gọi tôn kính bố vợ của người nói chuyện với mình.
Tự Xương cười nói:
- Tần đại huynh làm việc đó không phải chờ báo ơn. Nhưng về phía nhạc
phụ tiểu đệ phải biết đến chuyện báo ơn đó. Có như thế thì mọi chuyện mới
thỏa đáng chứ.
Hùng Tín nói:
- Thúc Bảo hiền huynh không khi nào đòi chuyện này khi cứu nguy giữa
đường, cũng không có lý nào lại bắt Sài đại huynh mang số bạc này trở về.
Nay đang phải cần làm cho xong chuyện này, cứu cho được hơn năm mươi
mạng người, cùng với gia đình họ hàng của họ. Còn hiền huynh chẳng mảy
may cần đến, cho nên lấy hay không lấy, hiền huynh cũng đừng cố chấp.
Kiến Uy nói:
- Đại huynh Thúc Bảo định làm chuyện bán chuông mua đồng. Đây chính
là tính mạng cả năm mươi anh em chúng tôi. Sài đại huynh đã bằng lòng,
tưởng Tần đại huynh cũng nên bằng lòng mới phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.