TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 410

đội lính bảo vệ, cùng các nhân chứng ở địa phương Thanh Hư các, thì thấy
Chu Đồng trở về. Tất cả bọn quan lại đều xúm lại hỏi tình hình. Nội giám
Chu Đồng bèn đem chuyện ở Đào Hoa Sơn đầu đuôi thế nào kể hết một
lượt. Quan nha nghe xong, ai nấy mặt mày xám như bùn, ngây như tượng
gỗ, cho nhà sư cùng bọn nhân chứng về, tất cả ngồi bàn kế sách đối phó.
Có kẻ bàn rằng:
- Việc này phải đưa công văn trình ngay lên quan trên, xin động binh tiễu
trừ bằng được.
Lại có kẻ cãi:
- Lũ này chỉ đòi tiền thôi.
Kẻ khác lại giảng giải:
- Nếu chúng đòi năm trăm đưa năm trăm, đòi một nghìn đưa một nghìn, đòi
hai nghìn đưa hai nghìn, thì lấy đâu ra bạc cho đủ. Chi bằng hãy chờ xem
một vài ngày thấy chúng ta không chịu đưa bạc tới, chúng làm gì được hai
vị của chúng ta nào. Rồi cũng đến phải tha xuống núi mà thôi!
Phần Châu Thứ sử nói:
- Không có thể nói liều được, quan chánh sứ khâm sai là sủng thần của
triều đình, nếu chẳng may có chuyện tổn thất gì ở địa phận chúng ta, đừng
nói đến chuyện cách chức hỏi tội, mà đến tính mạng họ hàng gia quyến của
mỗi chúng ta cũng chẳng có gì chắc chắn, đâu chỉ có chuyện giáng cấp,
phạt bổng thôi đâu. Chi bằng vay tạm trong kho khoảng vài nghìn lạng đem
đi, chuộc quan khâm sai về, để mau chóng dẹp cho yên cái chuyện rầy rà
này đi.

Thế là mọi người cứ theo các kho mà chia lấy hai nghìn lạng vàng, cho
người đi cùng với Chu Đồng, mang tới Đào Hoa Sơn. Lý Như Khuê, Tề
Quốc Viễn nhất định không chịu. Hứa Đình Phủ đành phải xuất của mình ra
ba nghìn lạng nữa, ba bốn lần van xin, Lý, Tề mới cho xuống núi. Từ đó
Hứa Đình Phủ hễ xuống châu quận nào, đều phải lo trước việc nai nịt gọn
gàng, tiền hô hậu ủng. Nhưng rồi vẫn cố kiếm thêm nhiều vàng bạc, bằng
muôn phương nghìn kế. Thế cũng mới thấy bọn cường đạo ở trên đời này,
mà có được nghĩa khí như vậy cũng không phải không có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.