TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 442

thế, cũng chẳng nghĩ tới tử sinh cách biệt, lại gần vuốt ve trên người Hầu
phu nhân, rồi lớn tiếng khóc:
- Trẫm vốn là một kẻ yêu tài, mến sắc, mà ngay trong cung cũng để mất
người tài sắc bậc này. Phu nhân là kẻ tài sắc vẹn toàn, gần nhau trong tấc
gang mà không được gặp gỡ. Chẳng phải là trẫm phụ phu nhân đâu, mà
chính bởi phu nhân mang số bạc mệnh trong người mình đấy thôi. Không
phải phu nhân không được gặp trẫm, mà chính là do trẫm vô duyên. Phu
nhân ở tuyền đài, cũng đừng oán trẫm.
Nói xong lại khóc, khóc xong lại nói, thổn thức rồi thổn thức, cũng chẳng
khác gì Khổng Phu Tử khóc con kỳ lân chết vậy, đều mười phần bi thương.
Chính là:
Đức thánh khóc đạo
Người thường thương sắc
Đau lòng như nhau
Cách xa trời vực.
Tiêu Hậu khuyên:
- Người mất, đàn tan, bi thương cũng chẳng ích gì, xin bệ hạ hãy giữ gìn.
Dượng Đế bèn truyền lệnh bắt Đình Phủ hạ ngục, hỏi tội cẩn thận, lệnh cho
thái giám chuẩn bị y phục, quan tài để hậu táng Hầu phu nhân. Lại sai cung
nữ tìm thêm thơ văn của Hầu phu nhân, bọn cung nữ tâu:
- Trình chúa thượng, Hầu phu nhân làm thơ rất nhiều, trước khi chết một
ngày, khóc than rồi đốt hết tất cả rồi.
Dượng Đế vô cùng tiếc thương, lại lấy những bài thơ trong cẩm nang đặt
trên bàn xem một lần nữa, tiếc thương một lần nữa, đọc một lần nữa, muôn
ngàn trân trọng. Rồi giao cho các phu nhân để phổ thành nhạc hát.
Chúng phu nhân đều nghe biết chuyện Dượng Đế hậu tình làm tang lễ Hầu
phu nhân, nên cũng kéo đến dự, đem theo cả lễ vật. Dượng Đế tự viết văn
tế, trong đó có những câu:
Năm năm đằng đẵng
Trắng lạnh hương tàn
Khanh không gặp trẫm
Ấy ai thương khanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.