TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 494

Tiêu Tương một giấc say rồi tỉnh
Sáng cả lan can vạt tố bào.
Bài hai:
Tương tư bài họa nghĩ rằng cao
Từ thuở thừa ân tình đã sâu
Chợt nhớ mơ màng ban xuyến ngọc
Cầu vồng rạng rỡ ánh muôn sao!
Dượng Đế khẽ cười khen:
- Chẳng cần thoa son dồi phấn, đúng là vẻ đẹp của thiên nhiên, cho nên dẫu
có xù xì một chút nhưng vẫn đẹp vẫn xinh.
Bỗng thấy các phu nhân khúc khích cười, Dượng Đế hỏi:
- Các khanh cười cái gì nào?
Khương phu nhân thưa:
- Chúng thiếp cười chuyện hôm qua.
Mới nói xong, vội yên lặng một lát, rồi lại tiếp:
- Thiếp không nói nữa. Vừa rồi vì có chuyện Sa phu nhân, sao nay lại còn
dại mồm dại miệng thế không biết!
Dượng Đế dọa:
- Khanh không nói, trẫm sẽ phạt tiếp ba chén.
Hoa phu nhân thưa:
- Khương phunhân không uống được nữa đâu, xin để thiếp nói thì hơn.
Hôm qua, Giả phu nhân làm thơ, một hồi lâu mới nháp xong, vừa đọc vừa
lắc lắc đầu, rồi vo viên tờ giấy lại nuốt kỳ hết, như thế đến ba lần, nuốt
đúng ba viên giấy tròn, về sau thấy bệ hạ đi khỏi, mới nhờ Chu phu nhân
cùng Dương phu nhân viết hộ cho, hai phu nhân đều không chịu. Giả phu
nhân tức giận nói rằng: "Cầu người không bằng cậy mình. Chúa thượng
biết ta mới tập tành nghiên bút, chẳng may có đánh mấy phát thối ra đó, chỉ
mong chúa thượng không lôi ra đánh là may rồi". Nay chúng thiếp thấy bệ
hạ khen thơ của Giả phu nhân, vì vậy mà ai nấy đều cười.
Tiết phu nhân vẫn còn cười thưa:
- May mà nhờ mấy viên tròn tròn, mới có đủ mấy phát thối đó!
Dượng Đế thấy Giả phu nhân có vẻ hơi giận, bènphạt Khương phu nhân,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.