TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 523

- Tống Nhượng Công nào mà lại biếu đại nhân vàng?
Thúc Mưu đáp:
- Đó chính là người mặc áo bào màu tím. Nhượng Công xin ta giữ yên
thành Thư Dương. Ta không nghe. Lại dẫn thêm một người khác nữa vào,
người này hình dung dữ, mắt to, bụng lớn, râu tốt, cũng mặc áo bào tím, gọi
là Đại tư mã Tống Hoa Nguyên. Cả hai lấy thế mạnh, sai người trói ta lại,
lấy nước đồng nóng chảy đổ vào miệng ta, hòng làm ta sợ mà phải nghe
theo. Ta vẫn không chịu. Hai người này đành phải đấu dịu, hứa tặng ta ba
nghìn lạng vàng, mong ta cứu cho. Bởi ta chưa thấy vàng đâu, sợ bị lừa, cứ
phải như thế, liền bị họ đẩy mạnh một cái, ngã sóng soài. Không ngờ vàng
đã bày cả ra đây rồi. Hãy chờ ta cân lại cẩn thận, không dễ bị chúng nó lừa
lắm!
Kim Quật cười thưa:
- Đại nhân nằm mơ rồi. Số vàng này là trăm họ trong thành Thư Dương,
đưa cho hạ quan, nhờ nói với đại nhân tha chết cho cả thành, chứ nào có
Tống Nhượng Công nào đâu?
Thúc Mưu đáp:
- Sao lại có thể thế được, rõ ràng ta cùng Nhượng Công với Hoa Nguyên
thương lượng, đâu có phải chuyện mộng mị cho được?
Kim Quật thưa:
- Đại nhân cứ nghĩ ra mà xem. Nếu như đại nhân đi gặp Nhượng Công hoặc
Nhượng Công tìm gặp đại nhân, thì nay Nhượng Công đâu rồi, gặp nhau ở
đâu?
Thúc Mưu nghĩ ngợi hồi lâu:
- Nếu không phải mộng, thì rõ ràng thấy nói thượng đế cho ba ngàn lạng
vàng, lấy ở trong dân gian ấy. Số vàng ấy không phải của ta sao?
Kim Quật thưa:
- Nói lấy ở trong dân gian, thì đúng là số vàng này rồi, xin đại nhân cứ nhận
cho. Thực là của trăm họ trong thành góp lại, để mong đại nhân đừng bắt
họ phải dỡ nhà to nhà bé, nhà lầu nhà cỏ đi nơi khác. Quả là không phải
chuyện mơ, chuyện mộng vậy!
Thúc Mưu cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.