TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 521

Lệnh Hồ Đạt nói:
- Nhưng nếu vu oan cho quan lớn, thì cũng nên hỏi cho ra nhẽ chăng?
Thúc Mưu đáp:
- Chỉ riêng việc đào sông mà mình coi sóc cũng chẳng nổi nữa là, hỏi đến
những chuyện ấy làm gì!
Lệnh Hồ Đạt vẫn tiếp:
- Hãy giải về cho pháp ty tra vấn xem sao?
Thúc Mưu gạt đi:
- Đem về pháp ty thêm lôi thôi mất sức, tốn tiền, chi bằng ở đây ta tha
quách.
Rồi không cho giải đi đâu cả, ra lệnh tha ngay, Thúc Bảo đang hăm hở,
thấy thế, như bị ném vào nước lạnh vậy.
Chính là:

Mở giam tha thú dữ
Giăng lưới uổng công phu.

Phía bên ngoài, bọn lính tráng dưới quyền Thúc Bảo từ hôm phải giải hai
tên cướp, nghĩ thế nào cũng được khen thưởng ít nhiều, không ngờ phải tự
tay cởi trói thả chúng ra, tất cả đều không bằng lòng như Thúc Bảo vậy.

***

Lại nói chuyện Thúc Mưu, nguyên lúc đầu phụng thánh chỉ, đào sông qua
Thư Dương, là vì có ý của các quan ở Tư Thiên giám, cho là thành này có
vương khí, phải đào sông qua để trấn cho hết. Không ngờ, khi đào tòa cổ
mộ của Tư Mã Tống Hoa Nguyên ngay gần thành, sau đó bắt đầu đào vào
thành, thì khắp trăm họ từ lớn tới nhỏ, đều đến cầu xin Đốc lý hà cồn Trần
Bá Cung, nhờ Trần tìm cách để nói với Thúc Mưu, giữ nguyên thành, mà
tìm đường khác để đào sông. Không ngờ Thúc Mưu nổi giận đùng đùng,
vịn vào thánh chỉ, suýt chém đầu Trần Bá Cung, mà vẫn giữ ý đào sông qua
thành như cũ. Được tin này cả thành nhốn nháo, ngoài thành thì mồ mả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.