TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 526

đạo lý. Ta không dùng ngươi nữa, xem ngươi làm nên trò trống gì nào?
Lệnh Hồ Đạt cãi không lại Thúc Mưu, tức giận quay ra, về chỗ ngụ của
mình, viết lời biểu tâu về triều đình. Thúc Bảo cũng nối gót theo ra. Thúc
Mưu liền viết bản bố cáo:

"Đốc lý hà công phó sứ Tần Quỳnh, sinh sự nhiễu dân, cản trở việc công.
Rộng xử cách chức, đuổi về quê”.

Thúc Bảo xem thấy, liền nghĩ: "Địch Khứ Tà từng nói khó mà phụng sự
con người này, nay quả nhiên như thế". Rồi lập tức thu nhập hành lý về
quê. Đây cũng chính là trời có ý cứu Thúc Bảo vậy. Vì lúc này công việc
rất khẩn trương để kịp thời hạn, dân phu thì chết quá nửa, đến khi vua Tùy
đi chơi phía nam, có đoạn thuyền rồng mắc cạn, lấy sào chống thuyền có
mũ bịt sắt để đo, thì thấy chỉ có một trượng hai thước, dò ra, có tới hơn một
trăm hai mươi chỗ như thế. Thế là dân phu đào hai bên bờ sông, cho đến
lính phiêu kỵ làm đốc công đều bị chôn sống. Dân chúng đều cho rằng:
sống thì làm phu đào sông, chết thì làm ma vét sông. Từ Ma Thúc Mưu trở
xuống, đều bị tội chém ngang lưng, nếu Thúc Bảo vẫn còn làm Đốc lý phó
sứ, thì cũng chẳng thể nào thoát tội.
Chính là :

Mất ngựa không buồn lắm
Được ngựa chẳng mừng nhiều

Trời già yêu kẻ anh hùng
Đắng cay cũng trải, long đong cũng từng.

Thúc Bảo nhân Thúc Mưu đuổi về, đang lúc thu nhập hành lý, thì thấy
Lệnh Hồ Đạt sai quan hầu cận đến, thu nạp dưới trướng. Thúc Bảo cười,
thầm nghĩ "Ta đi chuyến này, chẳng qua cũng là nể Lý Huyền Thúy, tìm
mọi cách để ta tránh khỏi phủ đường của Lưu Thứ sử. Chứ với cái chức
Đốc lý hà công phó sứ này, liệu sẽ làm nên sự nghiệp được gì. Lại thêm rặt
một phường vô lại, chuyên bán mạng cho dân phu để kiếm ăn, hoặc bớt xén

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.