TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 640

- Chúng ta ở trong cung cấm, chẳng hiểu sự thể bên ngoài ra sao?
Đình Đình thưa:
- Cảnh tượng bên ngoài, chỉ còn có mỗi chúa thượng là chẳng thấy gì cả
thôi. Công việc chín châu, cứ như vợ chồng kẻ ngu ngốc này được nghe,
được thấy, thì không phải chỉ thở dài nữa, mà thực là phải khóc rống lên
mới đáng!
Tần phu nhân thất kinh hỏi:
- Sao lại đến thế kia ư?
Đình Đình đáp:
- Triều đình năm này liền năm khác hưng công dựng đài xây điện, đào sông
quật biển, du ngoạn liên miên, đến nỗi trăm họ nhà tan, thân chết. Gần đây
lại khắp nơi giặc giã, trộm cướp, lừa đảo, cướp đoạt giết chóc, chẳng mấy
chốc sẽ dẫn đến việc giặc cướp còn nhiều hơn cả dân chúng.
Tử Yên hỏi:
- Trước đây chúa thượng có sai Dương Nghĩa Thần đi dẹp giặc cướp ở
vùng Hà Bắc, chẳng biết sự thể ra sao rồi?
Đình Đình đáp:
- Dương lão tướng thu được rất nhiều công trạng. Diệt được Trương Kim
Xứng, đang tìm cách trừ nốt Đậu Kiến Đức. Không ngờ có kẻ ganh ty với
công lao của lão tướng, nói lão tướng binh quyền quá lớn, bắt về hưu trí rồi
tìm người khác thay mất.
Địch phu nhân nói:
- Xưa nay vốn vui quá hóa buồn. Tiệc rượu nào là tiệc rượu chả tan. Nhưng
chẳng biết rồi đám chúng ta đây gửi mảnh xương tàn ở đâu được hay cũng
đến vùi lấp ở ngòi rãnh nào đó thôi!
Quý Nhi lên tiếng:
- Sống chết, vinh nhục trên đời này, lòng trời đã xếp đâu đó cả rồi. Chẳng
cần phải ngồi để chờ làm người tù nước Sở ngồi nhìn nhau làm gì. (1)
Chuyện trò một hồi, rồi ai về thuyền nấy. Thôi chẳng nói nữa!
1 Tả truyện: Tấn Hầu ngồi trong phủ, thấy Chung Nghi liền hỏi: "Người bị
trói, đội mũ phương Nam kia là ai?". Bọn tay chân thưa: "Đó là người tù
nước Sở..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.