TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 707

ngay đến một hạt gạo cũng không. Chỉ có mấy cái bánh bao bột to, nếu hảo
hán không chê, già này xin mang ra, mời hảo hán ăn đỡ lòng vậy.
Sĩ Tín nói ngay:
- Thế cũng được!
Ông già vội chạy vào bếp, lấy ra một đĩa trứng gà, một đĩa bánh bao. Chẳng
mấy chốc, các nhà xung quanh, đều đem bánh bao, trứng gà, dưa hành,
rượu nóng, bày ra đủ mười mâm, người này một chén, người kia một chén,
mời Sĩ Tín, Sĩ Tín bất giác khoan khoái, ăn thật no rồi chắp tay lạy chào,
lên ngựa, phi như bay về phía trước.
***
Lại nói Giảo Kim sáng hôm ấy dậy sớm, thấy Sĩ Tín đi đâu mất, vội chạy đi
thưa với Tần mẫu, lại đoán rằng Sĩ Tín không muốn lên sơn trại, nên bỏ
trốn mất rồi. Nhưng Tần mẫu vẫn không tin, vì biết Sĩ Tín vốn thật thà:
- Sĩ Tín vốn là một đứa thẳng thắn, chẳng bao giờ bỏ lại chúng ta đi đâu?
Lúc này Sĩ Tín đang trên ngựa ruổi nhanh, sực nhìn lại, chẳng thấy hai cái
thủ cấp đâu nữa, thì ra do buộc ở sau yên không chặt, ngựa lại phi cố sống
cố chết, nút buộc ngày một lỏng dần, rồi rơi quách. Sĩ Tín liền quay ngựa
lại, đi chậm chậm để tìm. Đến mấy dặm, thì thấy trong khe núi, một đội
người ngựa kéo ra, phía trước là hơn mười xe chở lương thảo, theo sau là
bốn năm chục người ngựa hùng dũng, với hai ba đầu lĩnh dẫn dầu, người
nào cũng chít khăn đầu rìu ống tay áo bó gọn gàng, cầm trường thương
hoặc búa rộng bản. Sĩ Tín biết ngay là các vị hảo hán, nên nép sát ngựa bên
đường tránh cho ngựa đi qua. Mấy đầu lĩnh từ trên yên ngựa, chăm chú
nhìn Sĩ Tín, Sĩ Tín cũng trừng mắt nhìn lại. Đầu lĩnh đi sau cùng, dừng
ngựa hỏi:
- Anh là ai?
Sĩ Tín vốn vừa gan vừa bướng, cũng hỏi lại:
- Anh là ai mà hỏi ta?
Người này cười:
- Anh trông giống như La Sĩ Tín, người nhà Tần đại huynh thì phải?
Sĩ Tín đáp:
- Ta chính là La Sĩ Tín?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.