TÙY ĐƯỜNG DIỄN NGHĨA - Trang 867

Văn Siêu đáp:
- Phương Đông cũng có Phật, phương Tây cũng có Phật, chạy đi đâu bây
giờ, hàng quách cho xong.

Liền lên tiếng chủ tướng đã bị bắt, tình nguyện đầu hàng. Lính tráng nghe
thấy thế, nhất tề vứt khí giới, cởi giáp trụ, quỳ xuống xin hàng. Giảo Kim
nhớ còn mẫu thân, trong đám loạn quân, vứt bỏ mũ áo, lặng lẽ bỏ trốn mất.

Đơn Hùng Tín cùng Vương Đương Nhân dẫn cánh quân thứ hai, thấy phía
trước đã tan vỡ, cũng chẳng rõ tại sao, lính la hét:
- Ngụy Công đã bị bắt rồi, cánh tiền quân đã hàng cả rồi!
Hùng Tín vốn chỉ là người dũng mãnh, chẳng kịp nghĩ tại sao Lý Mật lại có
thể bị bắt được, trong lòng cũng hoảng hốt, nói với Đương Nhân:
- Ngụy Công bị chúng bắt đi rồi! Chúng ta ở đây, chém giết cũng vô ích,
chi bằng cùng tìm đường thoát chạy.
Đương Nhân đáp:
- Thếlà hơn cả !

Rồi hét lớn một tiếng, giơ đao chém mạnh mở một đường máu, nhưng bốn
phía đều là lính Thế Sung, càng giết càng nhiều. Hùng Tín quay đầu nhìn
lại, Đương Nhân đã không thấy đâu nữa, đang định quay ngựa tìm, thì
tướng Trịnh là Trương Vĩnh Thông cưỡi ngựa sấn tới, Hùng Tín vội giơ
thương đón đánh, không ngờ đến hàng chục câu liêm chĩa ra, kéo ngã ngựa,
Hùng Tín đành phải đầu hàng. Chỉ còn mỗi Lý Mật dẫn đội quân tâm phúc
xông vào đốc chiến, thấy tiền đội đều dã thua to, vội sai Bùi Nhân Cơ lên
trước cứu viện, cũng bị lính Trịnh dùng câu liêm bắt sống. Lý Mật đang
dao động thì thấy ở sườn núi phía sau, tiếng hò hét rầm trời, hai đội bộ
binh, tay cầm đoản đao, lao nhanh xuống xông bừa vào hậu đội quân Ngụy
mà đâm chém. Nhìn về phía trại lớn, lửa bốc ngút trời, lính giữ trại lẩn trốn
bốn phía vào hang vào suối hết cả.

Thì ra lính Thế Sung có tiều phu dẫn đường, đang đêm một đội quân kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.