TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1072

- Cô có cô bé kháu khỉnh quá. Lâu nay giấu cô ta đi đâu thế?

- Chả giấu đi đâu hết. Chắc ông cũng biết - đấy không phải là con tôi.

- Làm sao tôi biết được. Đàn bà - họ sao mà...

- Dựa vào đâu mà ông đã kết luận? Đàn ông các ông mới thật bao giờ

chả thèm chanh cốm.

Mặt cô bé trắng xanh. Cô ta thực là có sức hấp dẫn. Trông bề ngoài trạc

mười bốn, mười lăm tuổi. Cô ta mặc kimono mùa hè, thắt giải lưng hẹp
màu đỏ. Cái nhìn của Takichiro khiến cô ngượng nghịu, và cô cúi gằm,
lặng lẽ ngồi cạnh người đàn bà, không dám ngước mắt lên.

Takichiro khe khẽ giật tay áo người đàn bà và nháy mắt ra hiệu.

- Chiy-chian, ngồi sang đây, giữa chúng tôi đây này, - bà ta nói.

Cả ba người im lặng một lúc. Sau đấy, người đàn bà ngoái qua đầu cô bé

nói thầm vào ta Takichiro:

- Tôi định gửi nó vào trường múa Ghion - cứ để nó học đã.

- Ai là mẹ cô bé?

- Một người đàn bà ở phòng trà cạnh chỗ tôi.

- Được rồi.

- Có người cho đấy là con của tôi với ông, - người đàn bà nói thầm chỉ

vừa đủ nghe.

- Không thể như thế được!

Người đàn bà là chủ phòng trà ở Thất lâu Thượng quận.

- Nếu ông đã thích cô bé thế thì hay là, hãy đưa chúng tôi sang chùa

Kitano bái tạ thánh Tendgin đi?

Takichiro hiểu rằng người đàn bà nói đùa, nhưng tuy vậy vẫn hỏi:

- Cô bao nhiêu tuổi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.