TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1209

tươi mát của tuổi trẻ nơi các cô gái ngủ mê, hưởng vội vài lạc thú trên
những thân người không thể tỉnh thức.

Hai viên thuốc ngủ màu trắng, như thường lệ, đặt bên cạnh gối. Ông cầm

lên nhìn. Chẳng có chữ hay dấu hiệu nào để biết thuốc loại gì. Chắc chắn là
khác loại thuốc cô gái đã uống. Ông nghĩ lần tới mình sẽ đòi uống cùng loại
thuốc như nàng. Nhưng chắc là người ta sẽ không chiều theo ý ông đâu;
nhưng giả dụ được thế, cái gì sẽ xảy ra nếu ông cũng rơi vào giấc ngủ say
như chết? Thật hấp dẫn cái ý tưởng ngủ được giấc ngủ của người chết bên
cạnh một cô gái trẻ bị thiếp cho ngủ như chết.

“Ngủ như chết rồi”.

Những từ này đánh thức kỷ niệm về một người đàn bà. Vào mùa xuân ba

năm trước đây, Eguchi đưa một người đàn bà vào khách sạn ở thành phố
Kobe [1]. Nàng về với ông từ một hộp đêm và bấy giờ đã quá nửa đêm.
Ông uống một ly “whisky” từ chai rượu ông giữ sẵn trong phòng và mời
nàng uống chung. Nàng uống cũng nhiều như ông. Ông thay áo quần, mặc
tấm áo “kimônô” của khách sạn. Nàng không có gì thay, đành giữ đồ lót
trên người và để ông dìu vào giường.

Ông đặt tay lên lưng nàng, vuốt ve dịu dàng chỗ này, chỗ nọ.

Tự nhiên nàng ngồi bật dậy. “Em không thể ngủ với mớ đồ lót này”.

Nàng cởi hết ra, ném lên chiếc ghế trước tấm gương soi. Ông ngạc nhiên
nhưng tự nhủ chắc là mấy cô nghiệp dư thường làm vậy. Nàng tỏ ra dễ bảo
khác thường.

“Nữa không?” Eguchi hỏi khi nới lỏng vòng tay quanh người nàng.

“Ông gạt tôi! Ông gạt tôi, ông Eguchi ạ”. Nàng nói thế hai lần. Nhưng

nàng vẫn ngoan ngoãn, yên lặng để ông làm tiếp.

Thấm rượu và mệt, Eguchi lăn ra ngủ ngay sau đó. Cảm giác người đàn

bà đã ra khỏi giường đánh thức ông vào sáng hôm sau. Nàng đang ngồi
chải tóc trước tấm gương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.