TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 126

- Ông có muốn giữ tấm ảnh này không? - Bà ta hỏi.

- Không, không cần đâu, - Kasumi lắc đầu, đáp.

Bà khách thong thả đi ra cổng. Rồi đi khuất hẳn.

Kasumi quay vào phòng khách, tay cầm cuốn bản đồ chi tiết nước Nhật

và cuốn Từ điển địa danh. Cùng với mấy người khách, ông lật giở cả cuốn
bản đồ, cả cuốn từ điển, nhưng trên đảo Kusu cũng như trên các đảo khác
đều không đâu có thị trấn Umiura.

- Lạ nhỉ. - Kasumi nói, rồi nhắm mắt lại, ông hồi tưởng. -Như tôi nhớ thì

trước chiến tranh tôi chưa có dịp tới Kusu...Phải rồi, đúng là chưa. Lần đầu
tiên tôi đến đó là hồi chiến tranh, tôi đến Nagasaki để xem hậu quả của
bom nguyên tử...Trong lần này, một người ở đó có kể cho tôi nghe về
chuyến viếng thăm của hai nhà văn Kida và Akijama...

Mấy người khách mỉm cười bàn luận về những ảo tưởng của bà khách do

trí tưởng tượng của bà ta tạo ra. Cả ba người đều cho rằng bà khách không
hoàn toàn bình thường. Nhưng Kasumi im lặng. Ông không thể bảo đảm
cái đầu của chính ông đã ổn cả. Ông chẳng đã tin câu chuyện của người
phụ nữ ngay từ đầu, lại còn bỏ ra bao nhiêu thời gian và sức lực để cố nhớ
lại bà ta đó sao. May mà lần này tất cả chỉ là tưởng tượng - đơn giản là
không hề có thị trấn Umiura. Nhưng biết bao sự việc có thật trong đời ông
đã bị ông quên hẳn lại vẫn sống trong kí ức những người ông không quen
biết... Vẫn sống không phai mờ như ở người phụ nữ này. Và cả sau khi ông
qua đời, bà ta cũng sẽ vẫn tin rằng xưa kia, ở thị trấn kia, ông đã ngỏ lời với
bà ta.

MỸ HÀ dịch

(Lấy từ Truyện ngắn Nhật Bản,

nhiều tác giả, Nhà xuất bản Trẻ, 2000)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.