TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 151

ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT OSHIN

Trong vườn sau của khu lữ điếm suối nước nóng trên núi, có một cây dẻ

lớn. Địa Tạng Vương Bồ Tát Oshin ở dưới bóng cây. Theo sách hướng dẫn
du lịch vùng này, Oshin mất vào năm Minh Trị thứ năm, lúc 63 tuổi. Năm
nàng 24 tuổi, chồng nàng mất. Và Oshin ở vậy cho đến cuối đời. Nhưng tất
cả những người được gọi là trẻ tuổi trong làng đều gần gũi với nàng. Và
Oshin đáp ứng bình đẳng với tất cả chàng trai sơn cước. Họ thay phiên
nhau đến nàng một cách có trật tự. Các thiếu niên khi đến một độ tuổi nhất
định, được các chàng trai cho gia nhập hội sở hữu Oshin. Khi một người trẻ
tuổi lấy vợ, anh ta phải rút ra khỏi hội. Nhờ Oshin mà các chàng trai sơn
cước không phải vượt 7 dặm đường núi để tìm các cô gái ở bến cảng, các
cô gái vẫn còn trinh trắng, còn những người vợ vẫn còn giữ lòng thủy
chung. Trước khi tất cả đàn ông trong thung lũng vượt qua chiếc cầu treo
để về các ngôi làng của mình, họ đã đi qua Oshin để trưởng thành.

Người du khách nghĩ về truyền thuyết tuyệt đẹp này. Anh cảm thấy khao

khát Oshin. Nhưng Bồ Tát Oshin không mang phong thái và diện mạo của
Oshin. Pho tượng có cái đầu sư ông và không biết có mặt mũi hay không.
Có lẽ ai đó đã nhặt pho tượng Oshin cũ kỹ này nơi nghĩa địa và mang về
đây.

Hướng về phía cây dẻ có một lữ điếm đáng ngờ. Mỗi lần đi ngang qua

đây từ phía lữ điếm suối nước nóng, các du khách nhẫn nhục thường lấy tay
vuốt đầu trơn nhẵn của Oshin.

Một ngày mùa hạ, có ba bốn du khách tập trung lại lấy nước đá. Một

người ngậm nước đá bào, nhổ ra và nhíu mày.

- Không dùng được sao? – Người hầu gái của lữ quán hỏi.

Người khách chỉ về hướng cây dẻ.

- Nước này lấy từ căn nhà kia phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.