- Ừ!
Keisuke im lặng một lúc lâu:
- Michan, đây là bí mật nhé. Anh thường leo lên cây và ở trên đó. Đấy là
bí mật. Trên cây, anh đọc sách và học bài. Không được nói cho ai biết nhé!
- Em không nói đâu – Michiko gật đầu – Chúng mình giống chim nhỉ!
- Vì là em, anh mới nói. Bố mẹ anh cãi nhau dữ dội. Mẹ anh nói sẽ dẫn
anh về nhà bà ngoại. Vì anh không muốn nhìn thấy họ nên anh đã leo lên
cây và trốn trên đây. Bố anh ra tận bờ sông tìm kiếm. Tìm khắp nơi mà
không thấy Keisuke ở đâu, không tìm thấy. Từ trên cây, anh nhìn thấy tất cả
mọi chuyện. Từ mùa xuân năm ngoái kia.
- Tại sao hai người lại cãi nhau?
- Em không biết sao? Bố anh có tình nhân.
- …
- Sau đó, anh thường leo lên cây. Cả bố mẹ anh chưa ai biết. Bí mật đấy
nhé!
Keisuke nhấn mạnh :
- Michan. Từ ngày mai, em mang theo tập vở. Chúng ta sẽ học trên cây.
Điểm số sẽ tốt hơn. Trong vườn có rất nhiều cây có nhiều lá. Không ai có
thể thấy chúng ta từ phía dưới hay bất kỳ đâu.
Bí mật trên cây của hai người đến bây giờ đã gần hai năm. Trên cây, có
những cành lớn tỏa rộng ra. Hai người ngồi vui vẻ.
Michiko dựa vào một cành cây, để chân tựa vào một cành cây khác.
Có những ngày những chú chim nhỏ đến đây, có những ngày gió thổi lá
kêu xào xạc. Dù không cao lắm nhưng hai người yêu nhỏ cảm thấy mình
đang ở một thế giới khác, xa cách với mặt đất dưới xa kia.
(1962)