Lúc xuống tàu ở ga Kamakura, Suychi bỗng hỏi:
- Cô Tanizaki đã nói gì với ba về con phải không?
- Chẳng nói gì cả, dường như anh bảo cô ấy phải giữ mồm giữ miệng.
- Sao? Ba nói cái gì vậy? Con mà có chuyện gì với thư ký của ba chẳng
hóa làm ba thành trò cười cho cả hãng sao?
- Thế đấy, liệu làm sao cho Kikuco khỏi biết chuyện.
- Có nghĩa là Tanizaki đã mách lẻo với ba? - Suychi tiếp tục gặng hỏi.
Anh có vẻ không có ý định giấu giếm.
- Chẳng hiểu sao nó còn nhận lời đi chơi với mày khi biết mày có nhân
tình?
- Thì... chắc là vì ghen.
- Khiếp quá!
- Con sẽ chấm dứt ạ.
- Tôi hết hiểu nổi anh. Hy vọng là anh sẽ kể hết cho tôi biết.
- Con sẽ kể, nhưng để con giải quyết xong đã.
- Đừng có để chuyện đến tai Kikuco.
- Sợ là cô ấybiết rồi cũng nên.
- Ra thế đấy...
Suốt tối hôm Singo ở trong một tâm trạng hết sức khó chịu.
Ăn tối xong ông rời khỏi bàn, không nói lời nào và đi về phòng mình;
Kikuco đem dưa hấu đến cho ông. Bà Yasuco nhắc cô lấy thêm chút muối.
- Kikuco gọi ông mấy lần là có dưa mà ông không nghe sao? Bà hỏi
Singo.
- Tôi chẳng nghe thấy gì cả. - Singo đáp. - Hình như gần đây tai tôi có
chuyện gì thì phải. Hôm qua, khi tôi mở cửa sổ cho mát thì nghe thấy tiếng