Ngồi trong văn phòng, Singo bỗng cảm thấy rằng, nếu ông hiểu ra người
đàn bà trong giấc mơ là ai thì toàn bộ mọi chuyện sẽ được sáng tỏ. Ông hút
thuốc và cố suy nghĩ, nhưng vừa lúc ấy có tiếng gõ cửa. Đó là ông
Sutzumoto.
- Xin chào. Tôi cứ nghĩ rằng anh chưa tới cơ đây. - Sutzumoto nói và bỏ
mũ treo lên móc.
Singo nhìn cái đầu hói của ông ta và thấy buồn cười.
- Có việc gì mà anh chịu khó đến sớm vậy? - Ông hỏi và cố nhịn cười.
- Thì chuyện anh chàng Mitzuta mới bị chết một cách điên dở ấy.
- À - à. Người nhà ông ấy có gửi biếu trà cho tôi sau tang lễ và tôi đâm ra
nghiện cái thứ trà ấy.
- Tôi ghen với hắn ta về cái chết đây.
- Hừm... Anh cũng béo và hói, chắc cũng có cơ được như thế!
- Chỉ có điều tôi không bị huyết áp cao. Còn Mitzuta dám ngủ một
mình...
Mitzuta đã chết ở khách sạn trong khi an dưỡng - một cái chết “điện”
như bạn bè của ông ta bình phẩm. Đối với Singo, việc các ông bạn ngoài
sáu mươi tuổi của mình nói lóng kiểu sinh viên như hồi họ học chung ở
trường đại học là một bằng chứng về sự quá quẫn của tuổi già. Giờ đây họ
vẫn còn gọi nhau bằng những biệt hiệu thân mật nhảm nhí. Mitzuta đã từng
đùa cợt về cái chết của Toriama, còn bây giờ thì chính ông ta đã phải chia
sẻ cái số phận.
- Hôm nọ chị vợ anh có đến chỗ tôi, - Sutzumoto bắt đầu nói vào việc, -
và đề nghị tôi về chuyện này đây...
Ông ta đặt lên bàn hai bọc vải và nói tiếp:
- Mặt nạ đấy. Mặt nạ để diễn Noh. Chị đề nghị tôi mua. Và tôi đem đến
cho anh xem.