TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 346

CHƯƠNG VI: ANH ĐÀO MÙA ĐÔNG

1

Trời bắt đầu mưa ngay từ buổi chiều hôm tất niên và ngày đầu năm mới

là một ngày mưa dầm. Kể từ năm nay bắt đầu áp dụng cách tính tuổi theo
lối châu Âu (

[6]

) như vậy là Singo được sáu mươi mốt tuổi, còn Yasuco thì

sáu mươi hai.

Thường thì mồng một Tết gia đình Ogata dậy muộn, song năm nay Singo

thức giấc khá sớm vì tiếng chân chạy huỳnh huỵch ngay trước cửa phòng
ông của con bé Satoco. Nằm trong giường, Singo nghe có tiếng Kikuco dụ
con bé xuống bếp - hẳn là cô muốn ông khỏi mất giấc ngủ - và tiếng Fusaco
quát con.

- Chà, Fusaco vẫn còn nằm ườn để con nghịch phá. - Bà Yasuco vừa làu

bàu vừa ngáp. - Đã lâu quá rồi tôi chưa bị trẻ con đánh thức vào sáng mồng
một Tết bao giờ.

- Thì từ giờ trở đi bà sẽ được đánh thức hàng ngày.

- À - à, chưa chắc đâu. Satoco thấy cái hành lang lạ nên giỡn nghịch vài

bữa là sẽ chán thôi. Còn cái chuyện tuổi ấy mà, cứ nghĩ đến là tôi lại thấy
kỳ quá... Tôi thấy mình sáu mươi tư hay sáu mươi hai thì cũng thế cả. Ở cái
tuổi này mà bớt đi được một năm thì cũng chẳng ích lợi gì.

Từ ngoài vọng vào tiếng Fusaco quát con, Singo nhắm nghiền mắt lại.

- Ôi, lúc mình coi nó thì nó có chịu chơi đâu. - Yasuco than thở. - Trước

mặt mọi người con bé cứ rúm lại và bám lấy váy mẹ nó thôi.

Dường như giữa hai ông bà, người này cố tìm thấy ở người kia bằng

chứng về tình cảm đối với đứa cháu ngoại. Chí ít thì Singo cũng suy diễn
rằng vợ ông đang khổ sở để biết liệu ông có yêu quý con bé Satoco không.
Nói cho thật công tâm thì ông không thấy trong lòng tràn đầy thứ tình cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.