TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 409

thế này. - Singo thán phục nói, mắt vẫn không rời khoảng xanh bất tận kéo
dài mãi về phía xa.

- Ở đây việc phối cảnh được đầu tư rất nhiều, vì thế nhìn nó có vẻ rộng

lớn hơn trên thực tế. - Kikuco giải thích.

Khi còn là học sinh cô thường đến công viên này và giáo viên đã giảng

cho cô biết rằng khoảng trống lớn có trồng cây rải rác đây đó ở đây được
kiến trúc theo kiểu của Anh.

Công viên hôm nay có ít người mà đa phần là những cặp thanh niên nam

nữ. Singo ngạc nhiên nhận thấy nơi này thực sự là một thiên đường cho
những người đang yêu và ông cảm thấy mình đến không đúng chỗ. Có lẽ là
ở đây tuổi trẻ cảm thấy thực sự được giải phóng.

Singo cố tránh xa những cặp uyên ương, mặc dù chẳng có ai để ý đến

ông. Thực sự Kikuco đang nghĩ gì? Ông chỉ là một ông già đang dẫn con
dâu mình đi dạo. Tuy vậy, ông vẫn không tìm được sự yên tĩnh trong tâm
hồn mình.

Khi nghe Kikuco đề nghị gặp nhau ở công viên, ông chẳng nghĩ ngợi

nhiều. Song giờ đây, đối với ông, ý tưởng ấy có vẻ bất bình thường. Một
cây cao đã thu hút sự chú ý của Singo. Nhìn lên ngọn của nó, ông có một
cảm giác là sức mạnh bất tận của thiên nhiên cũng truyền cả sang ông và
khoảnh xanh mênh mông kia bao bọc lấy ông, hòa tan sự nhỏ nhoi buồn tẻ
của ông và cả của Kikuco. “Con bé đã rất có lý khi bảo rằng ở đây ta sẽ
được hồi sinh”. Ông thầm nghĩ.

Khi lại gần cái cây, Singo mới thấy đó là ba cây nhập làm một. Trên tấm

bảng chỉ dẫn ở đây viết rằng hoa của loại này nở giống như hoa tuylip, và
vì thế người ta còn gọi nó là “cây tuylip”.

- Ở công viên này, đã có thời người ta tổ chức lễ đón các tướng lĩnh

thắng trận trong chiến tranh Nga - Nhật trở về! Lúc ấy ta chưa đến hai
mươi tuổi và đang còn ở dưới quê kia. - Singo nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.