Komako đứng thẳng, quan sát nàng.
Shimamura đã quay sang ngắm bức tượng Jizgo. Tượng có ba gương mặt
dài, thêm đôi cánh tay ngoài hai tay khoanh trước ngực.
- Tôi phải đi uốn tóc đây, - Komako nói thêm với cô Yoko đi xa dần,
bước lên một bờ ruộng cao.
Có một thói quen từ xa xưa ở xứ tuyết là đem lúa ra phơi, bó những bó
lớn chúc ngọn xuống, treo trên những sào bằng tre hay bằng gỗ, xếp thành
nhiều tầng giữa hai thân cây. Vào khi gặt rộ, những tầng lúa chất nặng và
đầy tạo thành một bức tường lúa xanh.
Trên đường Komako và Shimamura trở về làng, nông dân đang gặt lúa
và phơi lúa. Cử chỉ thành thục với nhịp chân nhún nhịp nhàng, một cô gái
mặc bộ hamaka, đung đưa và ném một bó lúa cho người đứng trên cô, anh
ta rẽ luôn bó lúa làm đôi và treo trên sàn cao. Những động tác của họ theo
thói quen, chẳng kém gì tự động, đã nhịp nhàng ăn khớp đến hoàn hảo.
Komako cầm một bó trên đống lúa và đung đưa nhẹ nhàng trên tay như
để cân nhắc một thứ vật quý.
- Anh xem này, lúa nặng trĩu bông, - cô thốt lên. - Sờ lên mát cả tay. Thật
hơn hẳn năm ngoái.
Komako nhắm nghiền đôi mắt vì sung sướng. Một đàn chim sẻ bay vút
qua đầu cô.
Rất xa nữa, dọc đường về, một tấm áp phích cũ dán trên tường: Mướn
thợ gặt lúa. Tiền công theo giá quy định: lao công làm mùa: chín mươi xen
một ngày, phụ nữ: bớt 40%.
Lúa khô cũng phơi trên sào trước nhà Yoko trong cánh đồng thoai thoải
ngăn cách với đường. Một dãy dài treo thành một bức rèm giữa đám cây
hồng, trước bức tường trắng bao quanh khu vườn đến tận lối vào nhà bên
cạnh, một dãy khác, ở góc phải, men theo rìa cánh đồng trước vườn, chìa ra
một góc để lấy lối đi lại.