TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 620

sao tin nổi. Đêm có thể nào lại tối đi hơn bữa trước dưới ánh trăng ấy được,
khi nó được chiếu rực rỡ của dải sao có khi sáng hơn cả trăng rằm. Nhưng
cái quầng sáng của dải Ngân Hà kia nào có soi sáng nổi bóng một ai trên
mặt đất.

Mà cái ánh sáng ma quái của nó khiến gương mặt của Komako có vẻ kỳ

lạ như một mặt nạ cổ xưa, phía sau đó lại hiện rõ một sắc mặt đầy nữ tính.

Ngẩng lên một lần nữa, Shimamura, dưới cái vòm ánh sáng bao la, lại

cảm thấy bầu trời lấp lánh kia đang xiết chặt lấy mặt đất.

Như một bình minh vô tận, dải Ngân Hà dâng sáng ngập người anh,

trước khi mất tăm trong cõi vô biên tận cùng của vũ trụ. Và cái giá lạnh
trong ngần lướt trên anh như một cơn rùng mình, một đợt sóng khoái cảm,
khiến anh kinh ngạc sững sờ.

- Nếu anh mà đi, - Komako nói với anh, tiếp tục bước, - nếu mà anh đi,

thì em sẽ trở về đời sống lương thiện.

Cô bước, tay sửa lại mái tóc hơi xổ ra. Được vài bước, cô quay lại:

- Anh làm sao thế? Cứ định đứng ỳ ở đây à?

Shimamura bất động nhìn cô.

- Này! Anh chịu chờ em không? Chúng mình sẽ quay lại phòng anh sau

đó!

Vẫy nhẹ bàn tay trái để chào tạm biệt, cô bắt đầu chạy, lát sau cái dáng

thu nhỏ của cô đã biến mất trong bóng tối, như bị núi non hút mất. Rồi cái
phút để mắt dõi theo cô, Shimamura thấy tấm voan phủ lộng lẫy của dải
Ngân Hà bị xé toạc bởi sự gập ghềnh của những đỉnh núi cao. Và cũng từ
cái tấm voan ấy anh lại thấy những vẻ sáng lấp lánh trên cao vòi vọi, bỏ lại
những ngọn núi với dáng nặng nề của nó.

Bóng dáng Komako bị xóa đi sau những ngôi nhà của phố chính, khi cô

ngoặt vào trong đó, trong lúc Shimamura đang tiếp bước theo cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.