TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 646

III

Với vẻ hồn nhiên, nàng đi đi lại lại trong suốt buổi lễ không một chút do

dự và cuối cùng chính tay nàng đặt chén trà xuống trước mặt Kikuji.

Sau khi uống trà xong, Kikuji nhìn vào chiếc chén. Đó là một chiếc chén

Oribe màu đen, lấm tấm điểm trắng ở một bên chén, với hình vẽ cành cây
non màu đen, hình cong cong.

- Cậu hẳn nhớ cái chén này, - Chikako lên tiếng từ đầu phòng bên kia.

Kikuji trả lời thoái thác rồi đặt chiếc chén xuống.

- Hình vẽ trên đó gợi cho người xem cái cảm giác về núi non. - Chikako

nói. - Một trong những chiếc chén tốt nhất để dùng vào dịp đầu xuân - cha
cậu thường dùng nó luôn. Mang nó ra dùng hôm nay kể cũng hơi trái mùa
một chút, nhưng tôi nghĩ là để cho cậu Kikuji…

- Việc cha tôi chỉ làm chủ chiếc chén trong một thời gian ngắn ngủi thì

có gì là lạ đâu? Cái chén đó đã có tới bốn trăm tuổi, tóm lại lịch sử của
Momoyama và của chính Rikyu

[2]

. Những vị tổ sư của môn trà đạo đã coi

sóc giữ gìn chiếc chén đó và truyền lại qua các thế kỉ. Cha tôi chỉ giữ một
vai trò nhỏ bé trong đó thôi. - Như vậy, Kikuji cố gắng quên đi cái liên hệ
mà chiếc chén gợi lên trong đầu chàng.

Chiếc chén đã được truyền đi từ ông Ota sang người vợ, từ người vợ đó

được giao cho cha Kikuji, rồi từ tay người cha Kikuji, chiếc chén cuối cùng
về tay Chikako; hai người đàn ông, Ota và cha Kikuji đã chết và đây còn lại
hai người đàn bà.

Có một cái gì đó hơi dị thường xung quanh sự có mặt của chiếc chén

uống trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.