TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 969

Mọi người đi qua đều ngoái lại nhìn.

- Tôi có thể ngủ ư, sao biết chị đã ở đây, ngay từ giây phút chị lại gần.

- Người gì đến khó chịu.

- Chị tính sẽ xử sự làm sao, giả sử khi nãy tôi không gọi giật lại?

- Thế anh giả vờ ngủ khi biết tôi đã ở đây hả?

- Bấy giờ tôi nghĩ: trước mặt mình là một nàng tiểu thư đầy hạnh phúc,

rồi không rõ vì sao tôi thấy buồn, cuối cùng thì đầu hơi đau đau...

- Tôi ư? Tôi mà hạnh phúc?!...

- …

- Vậy ra, anh ấm đầu à?

- Không sao, qua khỏi rồi.

- Mà hình như, sắc mặt anh không được nhuận thì phải.

- Không, không, mặt mũi đều ổn cả thôi.

- Cứ sáng loáng như lưỡi kiếm ấy.

Người quen kẻ thuộc vốn trước đây cũng đôi khi đem ví nét mặt anh với

thanh kiếm, nhưng từ miệng Chieko thì anh nghe điều ấy đây là lần đầu.

- Thanh kiếm này sẽ chẳng đánh gục ai đâu. Chỉ vì quanh đây toàn hoa

mà, - anh bật cười.

*

Chieko bước lại phía lối đi. Xinichi theo sau nàng.

- Tôi có ý định dạo khắp những cây anh đào đã ra hoa, - nàng nói.

Nếu đứng ở chỗ rẽ vào lối đi phía ấy, những cây anh đào nở lập tức gợi

ra cảm giác mùa xuân. Kìa mùa xuân thật rồi! Các cành cây buông rủ đúng
là bị những đóa hoa kép màu hồng kéo trĩu đến tận đầu mút nên dường như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.