Chieko không hình dung thật rõ nơi Xinichi đang đợi nàng, nàng không
biết đại để anh ta có đến không. Định bụng tìm anh ta đã, rồi sau hẵng
ngắm hoa, nàng cất bước xuôi xuống phía dưới theo lối mòn bao phủ giữa
đám mây hồng của loài cây đang khoe sắc.
Kia, nàng đã thấy Xinichi ngoài bãi cỏ. Anh ta nằm trên cỏ, hai tay gối
đầu.
*
Chieko không dự tính gặp Xinichi ở cái tư thế như thế. Nàng thấy bực
mình. Người gì, đã có hẹn một cô gái trẻ lại nằm xoài ra trên cỏ? Không
hẳn cái thói vô giáo dục của anh ta, cũng không phải thái độ khinh thị trong
tư thế anh ta khiến nàng tức giận, mà đúng hơn nàng chỉ đơn thuần thấy
gớm ghiếc vì anh ta nằm như thế trước mặt nàng. Trong đời nàng, nàng
chưa quen với sự như thế. Rồi nàng nghĩ: không khéo anh ta vẫn nằm xoài
trên bãi cỏ trường đại học đúng lối ấy mà tranh luận khoa học với bạn bè
chăng. Thì đây, lúc này anh ta đang nằm, ý chừng theo tư thế mình quen
thuộc. Chỗ chọn nằm thì do thiện cảm với mấy bà cụ ngồi lê đôi mách bên
cạnh - thoạt tiên ngồi ghé xuống một bên, sau rồi nằm xuống cỏ và thiu thiu
ngủ.
Hình dung xong toàn bộ cảnh đó, Chieko đã suýt bật cười, song nàng
kìm được và đỏ mặt. Nàng đứng một lát trước Xinichi không dám đánh
thức anh ta, rồi định đi. Cho đến giờ nàng chưa từng nhìn mặt người đàn
ông đang ngủ nào gần đến thế…
Trên người Xinichi là chiếc áo vét sinh viên cài hết cúc, mớ tóc chải gọn
gàng. Anh ta nằm, hai hàng lông mi dài nhắm nghiền, nét mặt anh ta có
một cái gì đó thật trẻ con.
- Chieko! Xinichi kêu lên và nhóm ngay dậy.
Vẻ mặt cô gái thoắt thành ra giận dỗi:
- Anh không thấy xấu hổ sao. Ai lại ngủ ở một chỗ như thế này?