TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1019

- Tôi không đủ thẩm quyền xét đoán đâu, nhưng tôi nghĩ, một họa tiết

bằng hoa uất kim hương không hợp với kimono hoặc thắt lưng lắm. Tuy
nhiên, nếu một họa sĩ thiên tài vẽ họa tiết ấy thì những bông uất kim hương
có lẽ cũng sẽ có một cuộc sống vĩnh cửu trong mẫu vẽ, - Takichiro ngoái
đầu lại nói. - Ta cứ lấy các mẫu vẽ trên vải cổ mà xem. Một vài mẫu trong
số đó còn già hơn kinh đô cổ của chúng ta. Còn ai là người có tài sáng tạo
một vẻ đẹp tương tự bây giờ? Vậy là, một số bản sao...

- ...

- Hoặc giả cây cối nữa. Trong đấy chả có những cây già hơn thành phố ta

là gì?

- Với tôi thì những chuyện như thế quá khó hiểu. Việc của tôi là dệt.

Ngày này qua ngày khác. Mà sao lại bàn cãi về các thứ vải quý ở đây nhỉ? -
Hideo cúi gằm xuống. - Tôi chỉ nghĩ có thế này: nếu đem đặt Chieko cạnh
Miroku (

[28]

) ở chùa Chiugudgi hay Koriudgi, thì cô nhà tuyệt vời hơn

những pho tượng ấy biết chừng nào?

- Có lẽ, bảo Chieko vậy thì sẽ khiến nó vui sướng đấy, cho dù nó không

xứng được so sánh thế... ôi, Hideo? Người con gái biến thành bà già nhanh
lắm. Nhanh lắm!

- Thì tôi đã nói: đám uất kim hương sống, - Hideo bắt đầu cao hứng nói.

- Tiết khai hoa ngắn ngủi lắm, song trong cái khoảnh khắc thoáng qua ấy là
toàn bộ vẻ sung mãn của cuộc sống. Lẽ nào không phải như vậy? Và chính
bây giờ là lúc tiết ấy đã đến.

- Tôi đồng ý. - Takichiro lại quay về phía chàng trai.

- Tôi không có ý định dệt những thắt lưng khả dĩ dành lại cho cháu chắt

chúng ta. Tôi sẽ làm những cái để người thiếu nữ phải nói: đấy là cái dành
cho tôi - và sẵn lòng mặc vào ngày hôm nay, ngay bây giờ, lúc nàng đang
độ tuổi xuân.

- Một ý kiến tuyệt vời, - Takichiro gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.