TUYỂN TẬP TÁC PHẨM YASUNARI KAWABATA - Trang 1414

ĐẤT PHÙ TANG, CÁI ĐẸP VÀ TÔI

bài của YASUNARI KAWABATA, giải Nobel văn chương 1968,

đọc tại Hàn Lâm Viện Thụy Điển ngày 19-12-1968.

“Mùa Xuân có hoa đào, mùa Hè có chim cu,

Mùa Thu có trăng và mùa Đông có tuyết, sáng, lạnh.”

“Mặt trăng mùa đông từ trong mây đi ra, đang đi theo tôi cho có bạn, gió

thì buốt, tuyết thì lạnh “.

Hai câu thơ đầu là của Đạo Nguyên Thiền Sư

[1]

và có nhan đề là “Bán

Lai Diện Mục”

[2]

.

Hai câu thơ sau của Minh Huệ Thượng Nhân

[3]

. Mỗi khi người ta đến

xin thủ bút của tôi, tôi thường viết cho họ hai bài thơ đó. Có một đoạn văn
xuôi mà Minh Huệ Thượng Nhân viết, kể lại một cách chi tiết cái cảm hứng
đã khiến người làm ra hai câu thơ đó:

“Đêm 12 tháng chạp năm 1224, mặt trăng nấp sau mây mờ trong khi tôi

đang ngồi tham Thiền trong Hoa Cung điện. Khi chuông canh nửa đêm
vọng lên, tôi ngưng tham thiền, và từ thiền thất trên đỉnh núi, tôi bước lần
xuống dãy tăng phòng. Trong khi tôi bước đi như vậy, mặt trăng từ vòm
mây lộ ra khiến cho mặt tuyết ánh chiều rạng ngời đây đó. Mặt trăng lúc ấy
là bạn đồng hành của tôi, và cho dầu lúc đó có tiếng chó sói tru lên trong
thung lũng cũng không có thể làm tôi sợ. Khi tôi trở ra, mặt trăng lại bị che
lấp sau vừng mây. Và khi chuông rung báo hiệu canh khuya, tôi lại lững
thững đi lên đỉnh đồi.

Mặt trăng lại hiện ra trên đường tôi đi. Tôi bước vào thiền thất khi mặt

trăng không vướng một sợi mây, đang sửa soạn lặn xuống bên kia núi. Lúc
đó tôi thấy như là mặt trăng vẫn còn bí mật theo tôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.