TUYỂN TẬP THƠ VICTOR HUGO - Trang 31

Thời gian , nó trút bóng tối đen ngòm hơn lên mọi bóng tối ,
Lên đại dương tăm tối ném niềm lãng quên tăm tối .
Chẳng bao lâu trước mắt mọi người bóng các anh biến mất .
Kẻ này chẳng có cái thuyền , và kẻ kia cái cày của họ ư ?
Duy chỉ còn , trong những đêm giông bão tung hoành ,
Những người vợ goá với vầng trán bạc , mỏi mòn đợi các anh ,
Còn nhắc đến các anh khi khơi đám tro
Nơi bếp lửa của họ và nơi trái tim họ .
Và khi cuối cùng nấm mồ khép mí mắt họ lại ,
Chẳng gì biết tên các anh nữa , không cả phiến đá tầm thường .
Trong nghĩa trang hẹp nơi tiếng vang đáp lại chúng ta ,
Không cả một cây liễu xanh trút lá về mùa thu ,
Không cả bài ca một mạc và đơn điệu
Một người hành khất ca ở góc một chiếc cầu cổ !
Họ ở đâu các thuỷ thủ chìm trong những đêm tối đen ?
Hỡi những làn sóng , các ngươi biết bao chuyện sầu thảm !
Những làn sóng sâu thẳm mà các bà mẹ quỳ gối khiếp đảm !
Các ngươi kể với nhau những chuyện ấy khi nước triều lên ,
Mà vì thế mà các ngươi có giọng tuyệt vọng
Khi các ngươi kéo đến với chúng ta lúc chiều tối .

.

Phùng Văn Tửu dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.