TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 111

Nhưng công chúa vừa mới được giải khỏi phù phép, biến từ rồng thành

người liền nắm tay Hoàng tử kéo lên cưỡi chim ưng cùng đi mất.

Tội nghiệp cô gái tha phương lại bị bỏ rơi. Nàng ngồi khóc. Mãi sau

nàng mới lấy lại can đảm và nghĩ bụng:

- Gió đưa đến đâu, ta đi đến đấy, gà còn gáy ta còn đi, đi cho đến lúc tìm

thấy chàng.

Rồi nàng đi mãi, đi mãi đến tòa lâu đài là nơi Hoàng tử và công chúa ở.
Tới nơi nàng nghe nói là sắp tổ chức lễ cưới hai người. Nàng liền mở

hộp của mặt trời cho: trong hộp có một cái áo sáng như mặt trời. Nàng lấy
áo ra mặc rồi đi vào lâu đài. Tất cả mọi người kể cả cô dâu đều trố mắt ra
nhìn. Cô dâu thích chiếc áo quá, mong sao lấy được làm áo cưới. Cô dâu
hỏi nàng có bán áo không.

Nàng trả lời:
- Tôi không bàn áo lấy tiền bạc, chỉ đổi lấy xương thịt thôi.
Cô dâu hỏi ý nàng định nói gì. Nàng đáp:
- Tôi xin ngủ một đêm trong phòng chú rể.
Cô dâu không muốn thế, nhưng lại thích chiếc áo. Cô cũng thuận,

nhưng bắt người hầu cẩn thận cho Hoàng tử uống thuốc ngủ.

Đêm đến, chàng đã ngủ, người ta dẫn nàng vào phòng. Nàng ngồi bên

giường bảo:

- Em theo chàng đã bảy năm tròn, em đã đi tìm mặt trời, mặt trăng và

bốn ngọn gió để hỏi tin chàng, em đã giúp chàng thắng được con rồng,
chàng nỡ lòng nào lại quên em?

Hoàng tử ngủ say, chỉ cảm thấy như có tiếng gió rì rào bên ngoài trong

đám lá thông.

Đến sáng, người ta dẫn nàng ra khỏi phòng. Thế là nàng mất không

chiếc áo vàng. Mất công vô ích, nàng ra cánh đồng cỏ ngồi khóc. Nàng chợt
nhớ đến quả trứng của mặt trăng cho. Nàng đập trứng ra thì thấy một con gà
mái ấp và mười hai con gà con tuyền bằng vàng, chạy tung tăng kêu chiếp
chiếp, rồi lại rúc vào cánh mẹ, nom thật đẹp. Nàng liền đứng dậy xua gà
đến cánh đồng cỏ cho đến lúc cô dâu nhìn qua cửa sổ thấy đàn gà con thích
quá, xuống hỏi mua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.