TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 114

Chàng đến cung điện, bảo là chàng mang táo đến, công chúa ăn vào sẽ

khỏi bênh. Người ta không để chàng vào và bảo là đã có một tên vào đây
giễu cợt họ. Damuen kêu nài mãi, quả quyết là mình có thứ táo ấy, phải để
cho chàng vào. Sau cùng người ta cũng tin chàng, dẫn chàng vào chầu vua.
Nhưng khi chàng mở giỏ ra thì chỉ có lông lợn. Vua tức giận vô cùng, sai
đuổi Damuen ra. Chàng về nhà kể lại cho bố nghe đầu đuôi câu chuyện.

Người con út ở nhà chỉ gọi là thằng Ngốc Hanxơ liền hỏi bố là mình

mang táo đi có được không. Bố bảo:

- Ừ, thứ mày mới thật là đúng nhỉ! Đến mấy đứa tinh khôn còn chẳng

làm nên trò trống gì thì mày làm gì được?

Người con út không chịu nói:
- Ấy bố ơi! Con cũng muốn đi!
Người bố
- Cút đi, mày phải đợi đến lúc nào tinh khôn hơn đã.
Rồi bác quay lưng đi. Nhưng người con kéo áo bố nói:
- Ấy bố ơi! Con cũng muốn đi!
Người bố đáp bằng một giọng cáu kỉnh:
- Ừ, thôi được, mày đi đi, chắc là mày lại trở về mà thôi.
Cậu út mừng quá, nhảy lên. Bố lại bảo:
- Chà, mày như thằng điên, mỗi ngày một ngốc thêm.
Hanxơ cũng chẳng động lòng, vẫn mừng mừng rỡ rỡ.
Lúc ấy trời đã tối, chàng nghĩ bụng đợi đến sáng mai, không đến cung

điện ngay hôm nay. Đến đêm chàng nằm trên giường không ngủ được. Tuy
không ngủ được ngay, chàng cũng mơ tới cô thiếu nữ xinh đẹp, nhưng tòa
lâu đài, vàng bạc và nhiều thứ khác nữa.

Sáng hôm sau, chàng lên đường và gặp ngay người bé nhỏ, lẻo khoẻo,

mặc quần áo xám trắng, hỏi chàng mang gì trong giỏ. Hanxơ đáp là chàng
có táo, công chúa ăn vào sẽ khỏi. Người nhỏ bé liền đáp:

- Ừ, cứ như thế!
Nhưng ở cung điện người ta nhất định không cho Hanxơ vào vì đã có

hai tên đến xưng là mang táo lại thì một đứa mang chân ếch, còn một đứa
mang lông lợn. Nhưng Hanxơ van xin mãi, nói là quả thật chàng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.