TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 16

Cô chỉ lắc đầu. Họ hỏi dồn mãi, cô liền ném xuống cho họ chiếc dây

chuyền đeo cổ bằng vàng, tưởng làm như thế cho họ yên đi. Nhưng họ vẫn
không chịu thôi, cô liền vứt chiếc thắt lưng của cô xuống. Thấy vẫn chưa ổn
cô vứt thêm nịt bít tất, rồi dần dần dần vứt tất cả các thứ mặc trên người có
thể vứt được, đến nỗi cô chỉ còn chiếc áo lót.

Những người thợ săn không vì thế mà chịu lùi. Họ trèo lên cây, ẵm cô

xuống đưa đến trước mặt vua.

Vua hỏi:
- Nàng là ai? Nàng ngồi trên cây làm gì?
Cô không đáp. Vua dùng đủ các thứ tiếng vua biết mà cô vẫn câm như

hến. Nhưng cô đẹp quá khiến lòng vua rung động. Vua yêu cô tha thiết. Vua
khoác áo ngực cho cô, đặt cô lên kiệu ngồi trước mình đưa về cung điện.
Vua cho cô mặc quần áo sang trọng, cô đẹp lộng lẫy như một ngày nắng
đẹp, nhưng cô vẫn không nói nửa lời. Vua đưa cô lại ngồi ở bàn ăn, cho
ngồi bên mình.

Dáng điệu nhu mì và e lệ của cô khiến vua rất hài lòng.
Vua nói:
- Ta thiết tha muốn lấy cô này, ta không lấy một ai khác trong thiên hạ

đâu.

Mấy hôm sau, vua lấy nàng.
Vua có một bà mẹ ghẻ độc ác, không bằng lòng với đám cưới này, và

nói xấu hoàng hậu trẻ tuổi. Bà bảo:

- Không biết cái con này ở đâu ra mà nó không nói năng gì được. Nó

không xứng đáng làm vợ vua.

Hơn một năm sau, khi hoàng hậu sinh con đầu lòng. Mụ bắt trộm đi và

lừa khi nàng ngủ bôi máu vào mồm nàng. Rồi mụ tâu vua là nàng ăn thịt
người.

Vua không tin, không để ai làm hại nàng. Lúc nào nàng cũng ngồi khâu

áo lót, ngoài ra không để ý đến cái gì khác. Lần sau, nàng lại sinh một đứa
con trai kháu khỉnh. Mẹ ghẻ quỉ quyệt lại lừa vua như lần trước. Vua vẫn
nhất định không tin lời mụ. Vua bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.