TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 32

đang cãi nhau rất hăng. Anh đi lại phía họ thì thấy họ đang tranh nhau một
cái yên ngựa vứt trên mặt đất, người nào cũng muốn lấy cái yên đó.

Anh nói:
- Các anh mới ngốc làm sao, ngựa chẳng có, giành giật nhau cái yên để

làm gì?

Một người đáp:
- Tranh nhau cái yên đó là có lý do, ai ngồi lên yên muốn đi đâu cũng

được. Dù muốn đến tận cùng thế giới thì cũng chỉ nói một câu là sẽ tới ngay
trong nháy mắt. Yên vốn là của chung chúng tôi, bữa nay đến lợt tôi cưỡi
song gã này lại không chịu.

Anh đánh trống nói:
- Được để tôi phân xử cho.
Anh đi một quãng và cắm một cái gậy trắng xuống đất. Đoạn anh quay

lại bảo:

- Giờ hai người cứ nhằm cái đích kia mà chạy, ai đến trước thì người đó

sẽ được ngồi trước.

Hai người thi nhau chạy, song họ mới chạy được vài bước thì anh đánh

trống đã nhảy tót lên yên ngựa. Anh ước được lên ngọn núi Thủy tinh, tức
thì chưa kịp trở bàn tay, anh đã ở trên đó rồi.

Trên núi có một chỗ đất bằng. Ở đó có một ngôi nhà xây bằng đá đã cũ.

Trước cửa có một cái ao cá lớn, phía sau là rừng rậm. Anh chẳng thấy
người nào, vật nào cả. Khung cảnh yên lặng, chỉ có tiếng gió thổi vi vu trên
ngọn cây và mây lững lờ trôi qua sát ngay trên đầu.

Anh bước tới gõ cửa. Gõ đến lần thứ ba thì thấy một mụ già ra mở cửa.
Mặt mụ đen xạm, đôi mắt đỏ ngầu. Mụ mang một cặp kính trên cái sống

mũi dài thườn thượt, ngó anh trừng trừng và hỏi anh muốn gì. Anh đáp:

- Cho tôi vào ăn và ngủ nhờ
Mụ già nói:
- Được, nếu người chịu làm cho ta ba việc.
Anh đáp:
- Được thôi, tôi chẳng ngại việc gì hết, dù là việc nặng nhọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.