TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 363

lại có vẻ lo, bố không muốn nói. Con năn nỉ mãi, bố phải thú thật là xa kia
bác đã dại dột thề là năm nó mười hai tuổi sẽ giao nó cho một người đen,
đền bù lại số vàng bạc người đó đã cho bác. Đứa con đáp:

- Bố không phải lo. Việc rồi đâu sẽ vào đó, người đen sẽ không có

quyền lực gì đối với con

Nó đến xin một vị linh mục ban phép thành cho.
Đến ngày hẹn, nó đi với bố ra mảnh đất ngoài thị trấn. Tới nơi, nó vẽ

một vòng tròn cùng bố đứng vào giữa. Người đen hiện ra bảo bố:

- Bác có mang đến cái bác đã hứa với tôi không.
Bác lái buồn im lặng nhưng đứa con trai hỏi:
- Bác đến đây tìm gì?
Người đen đáp:
- Tao nói với bố mày chứ không nói với mày.
Đứa bé đáp:
- Bác đánh lừa bố tôi. Bác hãy xóa bỏ lời thề trong óc bố tôi đi.
Người đen đáp:
- Không, tao không bỏ quyền lợi của tao.
Họ thảo luận với nhau rất lâu rồi đồng ý với nhau như sau: Đứa con trai

sẽ không thuộc vào bố cũng không thuộc vào người kia. Nó sẽ phải ngồi
vào một chiếc thuyền ở ven sông, bố sẽ lấy chân đẩy ra giữa dòng để con
trôi theo ngọn nước.

Đứa con từ biệt bố, ngồi vào thuyền và chính bố

đẩy thuyền đi. Thuyền lộn nhào. Người bố tưởng con
đã chết liền để tang con.

Nhưng chiếc thuyền không đắm, lơ lửng trôi đến một bến xa lạ rồi đứng

lại. Anh thanh niên lên bờ, thấy đằng xa có một tòa lâu đài, liền đi về hướng
ấy, anh vào thì thấy lâu đài bị phù phép, anh qua các phòng, phòng nào
cũng trống rỗng. Ở phòng cuối cùng, anh nhìn thấy một con rắn nước. Đó là
một cô gái bị phù phép. Cô thấy anh mừng rỡ bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.