TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 59

- Ấy chết, không được, vì em có thấy là tường bằng pha lê trong suốt
Nàng suy nghĩ mãi, chợt nghĩ đến buồng để củi. Nàng liền xếp củi thật

khéo - trông ngoài không biết được, giấu đứa trẻ kỳ diệu vào trong. Một lát
sau, cá voi đến. Công chúa run như lá liễu rung rung. Cá bơi mấy vòng
quanh tòa nhà pha lê. Khi nó thấy mảnh áo của Rainan trong đống củi lòi
ra, nó quẫy mạnh đuôi, thở phì phò. Nếu nó mà nhìn thấy nhiều lần nữa, ắt
là nó sẽ đập tan nhà ra. Ngày nào, cá voi cũng đến lượn quanh. Mãi cho đến
tháng thứ bảy, hết phù phép. Rainan thấy mình ở trong một tòa lâu đài còn
lộng lẫy hơn cả lâu đài của đại bàng, ngay chính giữa có một hòn đảo đẹp
đẽ. Cậu sống cả một tháng trời rất là vui vẻ cùng chị và anh rể. Một tháng
sắp hết thì cá voi cho cậu ba cái vẩy mà dặn:

- Nếu em bị hoạn nạn, thì em cứ xát vẩy vào người, anh sẽ giúp em.

Rồi cá voi lại để cậu chèo vào bờ. Đến nơi, cậu

thấy bộ áo giáp vẫn còn đó. Đứa trẻ kỳ diệu lại đi bảy
ngày trong hoang vu.

Trong bảy đêm, cậu ngủ ngoài trời. Bỗng cậu thấy

một tòa lâu đài có cánh cổng bằng thép trên cửa có
một cái khóa rất chắc. Phía trước có một con bò rừng
mắt nảy lửa đang canh gác lối vào. Rainan xông đến,
chém mạnh vào cổ nó, nhưng cổ nó bằng thép, gươm
gãy tan ra từng mảnh như thủy tinh. Cậu dùng giáo
đâm, nhưng giáo gẫy vụn như là một sợi rơm. Bò
rừng lấy sừng ghì cậu, tung cậu lên không, khiến cậu
mắc lủng lẳng trên cành cây.

Trong cơn nguy khốn Rainan chợt nhớ đến ba sợi

lông gấu. Cậu xát lông vào bàn tay thì lập tức có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.