TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 71

vì vui mừng. Vị bá tước trẻ tuổi đứng bên họ. Khi nàng nhìn thấy chàng thì
mặt nàng đỏ ửng như đóa hoa hồng chính nàng cũng không biết tại sao.

Vua bảo:
- Con yêu dấy ơi, biết lấy gì cho con bây giờ, giang sơn của cha, cha đã

cho đi hết rồi.

Bà lão nói:
- Nàng không cần gì đâu. Già đã tặng cho nàng những giọt lệ đã vì các

người mà khóc. Đó toàn là ngọc cả, đẹp hơn hạt châu dưới bể, quí giá hơn
tất cả giang sơn nhà vua. Để trả công hầu hạ của nạng, già để cho nàng căn
nhà con của già.

Bà lão nói xong thì biến mất. Ở trên tường có tiếng

nổ khe khẽ, họ nhìn quanh thì thấy căn nhà nhỏ đã
biến thành một tòa lâu đài rực rỡ, tiệc hoàng gia dọn
linh đình, kẻ hầu người hạ chạy đi chạy lại tới tấp.

Câu chuyện còn tiếp diễn, nhưng bà tôi kể chuyện này trí nhớ kém quá

nên quên mất đoạn sau. Thôi thì tôi cứ cho là nàng công chúa đẹp đẽ lấy bá
tước, hai vợ chồng ở lại lâu đài, hưởng phúc trời cho. Tôi không rõ Nhưng
tôi không ngờ những con ngỗng trắng như tuyết chăn ở bên nhà cũng đều là
những cô thiếu nữ (xin đừng ai mếch lòng) mà bà cụ đã đem về nuôi, và có
lẽ các cô ấy cũng đã hiện nguyên hình để làm thị nữ cho bà hoàng hậu trẻ
tuổi.

Có một điều chắc chắn là bà lão không phải là một mụ phù thủy như

người ta tưởng mà là một bà lão tốt bụng. Rất có thể đó là bà mụ khi sinh ra
công chúa đã chúc cho nàng khóc ra châu lệ chứ không phải nước mắt
thường. Ngày nay truyện ấy không xẩy ra nữa, nếu không thì người nghèo
khó chẳng mấy chốc trở nên giàu có.

Các em có bao giờ ăn cơm mà không có muối chưa, chắc là chưa đúng

không nào? Vậy các em hãy thử ăn bảo bố mẹ làm các món ăn mà không
cho muối xem sao! Ta coi muối là rất bình thường trong các bữa ăn mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.