TUYỂN TẬP TRUYỆN CỔ TÍCH THẾ GIỚI - Trang 124

22.

CHÚ BÉ TÝ HON

Xưa có một bác nông dân nghèo. Buổi tối, bác thương ngồi bên bếp lửa,

nói với bác gái đang xe chỉ:

- Vợ chồng mình hiếm hoi thật là buồn. Nhà mình tẻ ngắt, còn các nhà

láng giềng thì thật là vui vẻ nhộn nhịp.

Bác gái thở dài đáp:
- Giá như được một đứa con dù bé bằng ngón tay cái, tôi cũng thỏa

lòng, chắc vợ chồng mình sẽ yêu quí nó lắm nhỉ.

Được ít lâu, người vợ thụ thai và bảy tháng sau sinh được một thằng bé

đầy đủ mặt mũi chân tay, nhưng chỉ vừa bằng ngón tay cái.

Hai vợ chồng nói:
- Thật đúng như lời ước nguyện. Vợ chồng mình sẽ yêu quí nó lắm nhỉ.

Vì nó bé bằng ngón tay cái nên họ đặt tên nó là Tý hon.

Tuy hai vợ chồng cho con ăn uống đầy đủ, con vẫn không nhỉnh lên một

chút nào cả, cứ nguyên như lúc đẻ ra. Được cái mắt nó sáng, có vẻ thông
minh.

Chẳng bao lâu nó đã khôn ngoan khéo léo, làm gì cũng được.
Một hôm người bố sửa soạn vào rừng đẵn củi, miệng lẩm bẩm: "Giá ta

có người đánh xe hộ có thích không". Tý hon bèn thưa rằng:

- Bố ạ, con đánh xe được, bố cứ tin ở con, thế nào xe cũng đến rừng

đúng lúc.

Bố cười nói:
- Con đánh xe thế nào được! Con bé quá, không cầm nổi cương đâu.
- Không sao bố ạ. Nếu mẹ con thắng ngựa vào cho con, con sẽ ngồi vào

tai nó. Con thét một tiếng là nhất định nó phải đi.

Bố nói:
- Được, để thử xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.