TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 306

Minh nhấn mạnh:

- Cô biết tính anh mà! Anh luôn luôn chống lại mọi thủ tục khắc khe của

các cụ, trai tơ không được lấy gái góa! Thích ai thì cứ lấy, tại sao lại cấm
con trai không được lập gia đình với người đã có một đời chồng?

Bàn xong câu chuyện hấp dẫn, Nhi nhìn ra cửa sổ rồi đứng dậy từ giã:

- Em phải về đây! Bao nhiêu việc ở nhà! Tết, anh nhớ lại nhà em chơi ở

luôn ba ngày Tết cho vui! ở đây một mình buồn chết!

Minh đưa Nhi xuống thang gác và bảo:

- Anh gởi lời cảm ơn dì. Tết thể nào anh cũng lại mừng tuổi cả nàh!

Nhi đi rồi, Minh chạy sang bên kia đường, ngồi nói chuyện với lão Sửu.

Anh định bụng Tết năm nay, đến nhà vui xuân với ông Sửu, anh sẽ đem
theo tất cả món quà mà Lụa vừa tặng cho anh.

Tối ba mươi Tết, Minh đang sửa soạn bàn thờ để cúng giao thừa thì

nghe có tiếng chân người bước nhanh lên gác. Cái cầu thang gỗ ọp ẹp lâu
ngày, nên dù bước đi có rón rén đến đâu, cũng không tránh được tiếng
động. Tay đang bưng đĩa mứt ngũ vị, Minh đặt vội xuống bàn và đứng im
chờ đợi. Anh cố đoán xem ai đến thăm anh vào lúc năm cùng tháng tận này.
Dù sao đây cũng là một niềm vui trong lúc cô quạnh. Minh đợi không lâu vì
chỉ trong chớp mắt đã nghe tiếng gõ cửa. Minh an tâm vì biết chắc không
phải mật thám. Theo kinh nghiệm ngừơi đi trước kể lại cho anh thì trước
nhất, mật thám bắt người thường không đi một mình, mà luôn kéo theo cả
bọn đến vây từ tứ phía. Thứ hia, bước chân mật thám cũng không bao giờ
nhẹ nhàng, rón rén, và không gõ cửa từ tốn. Chúng chỉ đập cửa một tiếng
rồi đạp tung cánh cửa xông vào. Sau cùng, mật thám thường ra tay bắt
người vào lúc nữa đêm về sáng khi nạn nhân đang say sưa ngủ, chứ ít khi
đến bắt khi ngoài đường còn nhiều người qua lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.