TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 341

các em ở nhà , mặc dù mới xa Hải Ninh có mấy tiếng đồng hồ . Hai năm
nay , từ ngày dấn thân hoạt động , cô đã sống thường trực trong nỗi lo âu
phập phòng . Nhưng chuyến đi hôm nay mới thật sự đặt chân lên lộ trình
sinh tử , chẳng biết trong tương lai rồi sẽ ra sao . Chỉ có điều là trái tim cô
đang tràn đầy nhiệt huyết , vì cô hãnh diện mình theo đuổi một lý tưởng mà
cô cho là hết sức chính đáng .

Tối hôm ấy , Hậu ngủ lại hiệu thuốc lào Vĩnh Bảo . Ông Quảng nhường

cho Hậu chiếc giường có căng mùng và trải chiếu hoa . Còn ông thì nằm
trên cái ghế mây kê sát cửa ra vào . Ông không nói chuyện nhịều với Hậu
bởi nhiệm vụ của ông chỉ là giao liên , đại diện tỉnh bộ đưa người lên thành
bộ ở Hà nội mà thôi .

Sáng hôm sau , Hậu thức giấc lúc ông Quảng đã sắp mở cửa tiệm . Vì

đêm qua thao thức nhớ nhà , nên Hậu ngủ trễ , chắc phải quá nữa khuya
mới thiếp đi . Cô ngồi dậy , vén mùng , gấp chăn và ngượng ngùng nhìn
ông Quảng mỉm cười . Ông bảo :

- Cô ra sau xúc miệng rửa mặt đi , rồi vào đây ta nói chuyện .

Hậu làm theo lời ông dặn . Lúc quay vào thì ông Quảng đã mua sẳn đĩa

xôi gấc và một khoanh giò đặt trên bàn cho Hậu . Ăn sáng thế này thì sang
quá , quanh năm Hậu chả được động tới . Ông Quảng mời Hậu rồi nói :

- Lẽ ra , hôm nay có người đi cùng chị xuống Hà Nội . Nhưng vào phút

chót , đồng chí ấy lại không đi được . Chị đành đi mình vậy !

Hậu véo miếng xôi , hốt hoảng nói :

- Chết ! Tôi biết đàng nào mà mò !

Quảng cười trấn an :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.