TUYỂN TẬP TRUYỆN MA VÀ TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN - Trang 707

hồ trẻ con thì giờ này ngủ say như chết ấy , lay không dậy nổi chớ đừng nói
là giờ này lang thang ngoài đường !

ông Phú càng kinh sợ qua những lời vợ ông vừa nói thì rõ ràng là ma

chứ không phải là người. Bà Phú bổng nhổm dậy , bước nhanh xuống
giường , ông Phú hốt hoảng hỏi :

− Bà đi đâu đấy ?

Bà Phú vừa xỏ guốc vừa đáp :

− Tôi đi gọi cái Thuần

Bà mạnh dạn bước ra tháo then cửa, khe khẻ hé mở , tiếng bản lề để lâu

ngày rỉ sét , kêu lên kèn kẹt. bà mở to mắt nhìn xa xa , dĩ nhiên không thấy
ai , sương vẫn dày đặc trong không gian mờ tối. Bà bước hẳn ra , đứng lại
một lúc trên thềm không thấy động tỉnh gì , bà mới đi nhanh xuống bếp và
gọi :

− Thuần ơi !

Chị người làm nằm trên cái giường kê sát cửa bếp, ngồi dậy vấn tóc và

đáp :

− Ớ ! Bà gọi con ạ ? Có việc gì sớm thế ạ ?

Bà Phú ngồi xuống bên cạnh và hỏi :

− Này , tối ngày hôm qua mày quên đóng cửa phải không ?

Chị Thuần quả quyết :

− Ấy chết ! Sao bà nói thế ạ ? Con đóng cổng , cài then cẩn thận lắm ,

quên làm sao được ạ ? Có cô Nhàn làm chứng , lúc đó cô con vừa tắm ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.