TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 228

đường vẽ lăn tăn. Lớp giấy bọc ngoài nguyên chỉ là màu nhờ nhờ thôi. Cái
mùi thơm không rõ là mùi gì, giống mùi ôliu, nhưng cũng không phải là
mùi ô liu, nghe càng ngát.

Bà ta nâng niu cái vật màu xanh hoa quỳ đó như nâng niu đứa trẻ, đưa

lên mũi ngửi, rồi nói:

- Hì hì! Đây mới là thứ xà phòng tốt đây!

- Ừ ừ. Từ nay về sau thì mình dùng thứ này thôi.

Bà Tư thấy chồng miệng thì nói, con mắt thì nhìn chằm chằm vào cổ

mình, nên từ hai gò má trở xuống, bà ta cứ nghe nóng phừng phừng. Đôi
lúc bà ta có đưa tay sờ vào cổ thì thấy đầu ngón tay hơi nham nháp, nhất là
phía sau vành tai. Bà ta biết đó là cáu ghét tích lũy lâu ngày, nhưng lâu nay
vẫn không để ý. Bây giờ, thấy chồng chú ý nhìn, mà tay mình đang cầm
miếng xà phòng ngoại, màu xanh hoa quỳ có mùi thơm là lạ như vậy, thì
mặt bà ta không thể không nóng phừng phừng được. Rồi dần dần cứ lan
mãi ra, khoảnh khắc đã nóng nóng đến mang tai. Thế rồi bà ta quyết ý ăn
cơm tối xong sẽ đem miếng xà phòng này ra dùng và kỳ rửa thật sạch. Bà ta
nói một mình:

- Có những chỗ chỉ dùng xà phòng thường thì không sao sạch được.

- Mẹ! Cho con cái này nhé!

Con Tú đưa tay giật lấy tờ giấy bao màu xanh hoa quỳ, nói. Con

Chiêu, con gái út của bà, đang chơi ngoài sân cũng chạy vào. Bà Tư vội ẩy
cả hai đứa ra lấy tờ giấy bóng bọc lại, rồi lại bỏ vào tờ giấy bao màu xanh
hoa quỳ như cũ, với tay lên để trên cái tầng cao nhất bàn rửa mặt, nhìn một
lần nữa, rồi quay lại ngồi dán vàng giấy.

- Trình!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.